Nụ hôn dài kết thúc, hai đứa đỏ mặt nhìn đối phương, cười vui vẻ. Yen duỗi ra cánh tay dài ôm lấy vai tôi, đầu cả hai dựa vào nhau, tay nắm thật chặt.
"Mệt không? Tựa vào vai tớ ngủ một lát?" Yen nhẹ nhàng nói.
"Không mệt! Tớ ở trêи máy bay ngủ lâu rồi, sau khi thấy cậu thì tinh thần dồi dào, đầu không choáng, mắt không hoa, đi đứng nhanh nhẹn." Tôi nghịch ngợm học nói theo một lời quảng cáo y khoa nào đó.
"Ha ha! Yêu chết mất cái cách cậu nghịch như thế, có bản lĩnh nói một lần bằng tiếng Anh?" Yen ôm chặt cổ của tôi, thật ác độc cắn một cái vào mặt tôi.
"Khụ khụ! Nói đây, nghe ha! Ờ… see you mental abundant… head no dizzy… eye no flower… legs and feet deft… Phù! Xong!" Trong đầu nhanh chóng sắp xếp câu chữ, uốn lưỡi của mình.
"Ha ha ha! Eye no flower? Tiếng Anh kiểu Trung Quốc của cậu cũng quá "dữ dội", xem ra cậu theo bạn bè nước ngoài nhưng không để tâm học tiếng hả." Yen cười khanh khách rất vui vẻ.
"Hê! Đây là đang trêu cậu chơi, bây giờ tớ nói tốt hơn trước nhiều rồi." Tôi kéo tay nàng hôn khẽ một cái.
"Ừm! Phát âm vẫn rất đúng chuẩn. Lúc tiễn biệt bọn họ khóc nhè phải không?" Yen nắm cằm của tôi, nói.
"Ể? Sao cậu biết?" Tôi hơi ngượng ngùng nhìn nàng hỏi.
"Bởi vì tớ hiểu rõ cậu mà!" Yen nhanh chóng và quả quyết trả lời.
"Thật hiểu tớ! Trò chuyện với mấy bạn vai chính rất ăn ý, mọi người yêu quý âm nhạc, thảo luận rất sôi nổi, Belle còn dạy tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731941/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.