Tối nay tôi muốn nói về chỗ làm người ta ghét của Lý Ngữ Yên, tôi xả giận một xíu, các bạn đừng đánh tôi!
Cả buổi trưa hôm nay nàng không để ý đến tôi, mặc dù nàng luôn ở bên cạnh tôi, mà còn cách nhau chỉ có mấy chục cm mà thôi. Khụ khụ! Con người nàng khi xem TV hay xem phim và phim hoạt hình mà nàng thích thì sẽ không coi ai ra gì, mắt sẽ nhìn chòng chọc vào màn hình, con ngươi sáng lên lấp lánh, cũng không nhúc nhích, bất kể người nào đang nói chuyện hay đang hỏi nàng, nàng sẽ không nghe thấy, xem một cách hết sức chăm chú.
Buổi trưa sau khi cơm nước xong về phòng, ngồi ở trước bàn làm việc rộng lớn hai đứa mỗi người một máy laptop, tôi mới vừa muốn mở máy ra thì bị nàng đè xuống, cười hì hì nhìn tôi.
"Lão bà, cùng tớ xem phim hoạt hình được không?" Yen dán sát vào tôi hỏi.
"Được! Xem gì?" Tôi không chịu được ánh mắt của nàng.
"Ừm. . . xem kỳ thủ cờ vây đi, đã lâu không xem." Yen cầm tới hộp CD mà nàng mang theo, bên trong đều đựng phim hoạt hình mà nàng thích, hành trình U Linh Giới, Slam Dunk vân vân. . .
"Lâu cái gì mà lâu? Hai tuần trước cậu mới xem cùng Mạn Văn." Tôi kinh ngạc thốt lên.
"Hả? Thật sao? Sao cảm thấy đã lâu chưa xem." Yen nói.
"Trời ơi! Lão công cậu mê những hoạt hình này bao nhiêu? Hàng năm xem, hàng tháng xem, hiện giờ gần như là hàng tuần xem, cậu cũng không chán sao?" Tôi phục nàng rồi, tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731936/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.