Hôm nay là ngày gặp mặt với đoàn ca kịch, buổi chiều giáo sư Điền dạy tôi ở trường xong, đã có một chiếc xe MPV đợi ở cổng trường để đón chúng tôi đi một phòng tập diễn cỡ lớn trong thành phố, ngồi trêи xe tôi càng ngày càng sốt sắng, im lặng không nói lời nào, giáo sư Điền vẫn luôn nghe điện thoại. Đến chỗ cần đến, nhân viên dẫn chúng tôi đi đến phòng tập diễn, gần đó đã nghe thấy tiếng nhạc và tiếng hát, giai điệu này tôi vô cùng quen thuộc, trong vòng một tháng liên tục nghe nó nhiều lần, lên lớp cũng là hát nó, trong lòng hơi hơi hưng phấn.
Đi tới cửa, lần đầu tiên nhìn thấy người nước ngoài da trắng nhiều như vậy, còn có một vài người da đen, tim đập thình thịch. Khi các diễn viên trông thấy chúng tôi thì ngừng tập diễn, đột nhiên trong phòng tập diễn vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt làm tôi kinh ngạc, họ vô cùng phấn khởi gọi giáo sư Điền bằng tiếng Anh, mỗi người tiến lên kề mặt với cô ( phương thức chào hỏi của nước ngoài ),tôi mới nhớ ra là cô cực kỳ nổi tiếng trong giới thanh nhạc nước ngoài. Lúc này ánh mắt của bọn họ nhìn sang phía tôi, chủ động tiến lên niềm nở kề mặt với tôi, lần đầu tiên gặp phải tình cảnh này, quả là hơi bị dọa một tẹo, nhưng nhất định phải bình tĩnh, vả lại phải mỉm cười giữ lễ phép, cách thức người nước ngoài khen người đẹp có hơi khoa trương, tôi ngại ngùng cười nói cảm ơn bằng tiếng Anh.
Lúc đang bối rối không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731935/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.