Mạt: "Đã lâu không lái xe, tối nay để tớ lái ha."
Tôi: "Cậu chắc chắn chứ?"
Mạt: "Cậu đừng nhìn tớ bằng ánh mắt lo lắng đó có được không? Tớ chỉ là lái hơi chầm chậm thôi mà."
Tôi: "Vậy. . . được rồi!"
Tiến vào ga ra, lên xe. . . .
Mạt: "Thân ái, chúng mình đi hướng nào?"
Tôi: "Không phải đằng trước có cái bảng hướng dẫn viết 'cửa ra' rất lớn à?"
Mạt: "Ha ha! Mắt bị mù."
Tôi: "Đi thôi! Xe phía sau chờ đấy."
Mạt: "Ồ! Sườn dốc này thật chót vót, tớ hơi sợ."
Tôi: "Đừng sợ, tăng ga."
Nàng bỗng tăng số một cái, bỗng dừng ở bên trạm thu phí, tôi sợ đến mức chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.
Mạt: "Ha ha! Kϊƈɦ thích."
Tôi: "Đi bên trái, đi bên trái!"
Mạt: "Ồ ồ! Quen đi bên phải."
Tôi: "Lão bà, cậu có thể lái nhanh nhanh một xíu được không? Tốc độ này sẽ ảnh hưởng ùn tắc giao thông."
Tốc độ của nàng vẫn duy trì ở giữa 30 và 40
Mạt: "Tại sao tớ cảm thấy rất nhanh nhỉ? Thân ái, giao lộ này đi bên nào?"
Tôi: "Trời ạ! Cậu là người sinh sống ở thành phố này sao? Con đường này chúng ta thường hay đi."
Mạt: "Tuy thường hay đi, nhưng tớ ngồi xe không để ý mấy."
Tôi: "Cậu thật sự rất không hợp lái xe, tớ ngồi bên cạnh cậu cảm thấy rất bất an."
Mạt: "Đó đều tại cậu bình thường luôn không cho tớ lái, tụi Mạn Văn khinh bỉ chết tớ rồi."
Tôi: "Ha ha, tớ đây không phải lo lắng cho cậu à."
Mạt: "Cậu đừng để ý tớ, tiếp tục trả lời trong topic
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731927/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.