Mấy ngày du lịch tự do ở Quế Lâm cứ thế kết thúc, về đến trường mọi người xốc lại tinh thần để lên lớp, chiều thứ năm đột nhiên nhận được điện thoại của giáo sư Điền, bảo tôi đi nhà cô ấy một chuyến có việc trao đổi với tôi, chạy đi phòng đàn tìm Yen, muốn để nàng đi cùng tôi, lúc hứng thú bừng bừng mở cửa phòng, nhìn thấy nàng với một cậu trai đang cầm violin ngồi đối diện trêи ghế trò chuyện vui vẻ, bọn họ bị tôi tới bất chợt làm sợ hết hồn
"Ế. . . xin lỗi! Tớ quên gõ cửa, có quấy rầy đến các cậu không?" Tôi lúng túng cười nói.
"Mạt nhi, làm sao vậy? Xem cậu chạy thở hồng hộc kìa." Yen căng thẳng đứng lên, đi tới trước mặt tôi kéo tay tôi hỏi.
"Buổi chiều có rảnh không? Tớ muốn cậu cùng tớ tới chỗ giáo sư Điền." Tôi thở hổn hển nói nhỏ.
"Chuyện này. . . tớ đã đồng ý hợp tấu cùng sư huynh rồi, ngày kia anh ấy sắp mở buổi hòa nhạc." Yen khó xử nhìn tôi, sau đó nghiêng đầu nhìn thoáng sư huynh, ánh mắt của anh ta liên tục nhìn chằm chằm vào hai đứa.
"A! Không sao, vậy tớ tự đi thôi, các cậu luyện tiếp đi." Tôi sực nhớ ra nàng phải làm khách mời biểu diễn cho sư huynh, việc này quan trọng hơn đi cùng tôi nhiều, tôi không thể lãng phí thời gian của nàng.
"Nếu không cậu chờ tớ một giờ được không? Hợp xong thì đi cùng cậu." Yen nghĩ biện pháp vẹn cả đôi đường, tôi biết là trong lòng nàng muốn đi cùng tôi.
"Không được, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731926/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.