Nếu rất nhiều người đều yêu thích Mạn Văn, vậy tôi sẽ nói một tý về chỗ đáng ghét của nàng ta ha, cô nàng này không phải người bình thường, đi đến đâu cũng có thể trở thành tiêu điểm, ngay buổi tối ngày hôm ấy đi xem phim, cô nàng này rất dễ buồn cười, nhìn bộ dáng ngốc nghếch của Vương Bảo Cường cũng có thể cười quang quác không ngừng, cười hết đợt này tới đợt khác, dẫn tới rất nhiều đôi mắt đen nhánh liếc tới chỗ chúng tôi, tôi kéo thấp mũ xuống cho nàng, miễn cho mất mặt, Tư Khiết và Thiên Hi một tay che miệng lại, không muốn mất mặt xấu hổ như nàng. 
Một lát sau, vốn dĩ tình tiết đoạn phim này không buồn cười tý nào, toàn hội trường rất yên tĩnh, nàng ta đột nhiên bật một tiếng cười gian rất là kinh khủng, tức thì toàn hội trường cũng nở nụ cười, nghe thấy có người nói cô nàng này thật hài hước. 
"Cậu có nề có nếp, yên phận một chút cho tớ." Tư Khiết trừng mắt nàng, nhỏ giọng nói. 
"Ha ha! Các cậu không cảm thấy dáng vẻ của Từ Tranh thoạt nhìn cũng rất buồn cười à? Vua hài của Trung Quốc đó." Mạn Văn nhỏ giọng nói, chúng tôi bị nàng lây nhiễm, cũng đang che miệng cười. 
Tối đó xem ở rạp lớn, chúng tôi ngồi ở vị trí gần cuối, phim kết thúc, đèn lớn bật lên, Mạn Văn muốn cầm lấy túi đứng lên đi ngay, bị tôi và Thiên Hi gắt gao đè xuống. 
"Làm sao vậy? Còn muốn xem à? Mua vé nữa nhé?" Đôi mắt Mạn Văn lấp lánh nhìn chúng tôi. 
"Mua cái đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731907/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.