Người đàn ông quen thuộc và chiếc xe quen thuộc lập tức kéo Chung Ngải đang mơ màng trở về hiện thực.
Không đợi cô mở lời, cửa xe đã từ từ hạ xuống, một giọng nam dịu dàng bình thản từ ghế lái truyền đến: “Chung Ngải, sao sắc mặt em kém thế?”
Chung Ngải theo bản năng sờ gò má của mình, rõ ràng bây giờ đang là giữa đêm hè, nhưng mặt cô lại lạnh buốt. Cô cố gắng nuốt nỗi cay đắng trong miệng xuống, nở nụ cười yếu ớt với người đàn ông trên ghế lái: “Không có chuyện gì.”
Hạ cửa xe xuống phân nửa, Trầm Bắc lẳng lặng nhìn cô, “Em cãi nhau với người nhà à?”Anh vẫn luôn tinh tế như vậy, vừa nhìn là đã nhận ra cô có ổn hay không.
Tâm sự bị đoán trúng, Chung Ngải muốn không kinh ngạc cũng không được, nhưng cuối cùng cô chỉ thản nhiên nhìn vào ánh mắt dò xét của đối phương, “Em thật sự không có chuyện gì.”
Nếu một cô gái không muốn kể khổ với bạn thì đó tuyệt đối không phải là chuyện tốt, sắc mặt Trầm Bắc hơi cứng lại, nhất thời không nói nên lời.
Trước kia mẹ Trầm Bắc và cha dượng Chung Ngải là đồng nghiệp, lại còn ở ký túc xá của Cục Tài nguyên và Đất đai. Năm đó, bởi vì bà Trầm bị bệnh nặng, Trầm Bắc mới từ bỏ mọi thứ ở Canada, trở về nước chăm sóc mẹ. Sau đó bà Trầm qua đời vì bệnh tật, anh vẫn ở lại nơi này với Tiếu Tiếu, vì ở đây vừa tiện đường đi làm, vừa để tưởng nhớ mẹ mình. Chung Ngải tới thăm ba mẹ mỗi tuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-muoi-hu-mat/460749/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.