08
Con gấu bông trên tay tôi rơi xuống gây ra một tiếng động không hề nhẹ.
“ Dao Dao, sao vậy?” Cố Hoài Sâm nhẹ giọng hỏi, lúc này cả người tôi cứng nhắc.
Tôi không thể nói cũng không thể đưa tay lên đẩy anh ta ra.
Chỉ có thể ngây người nhìn Từ Tĩnh Châu đang lạnh lùng nhìn về phía tôi.
Cố Hoài Sâm cuối cùng cũng nhận ra điều không ổn, buông tôi ra và quay đầu về phía sau.
Sau khi ánh mắt dịu dàng và nụ cười tươi rói của anh ta nhìn thấy Từ Tĩnh Châu bỗng nhiên thu lại.
Mà trong mắt Từ Tĩnh Châu lúc này tựa hồ tràn ra sự lạnh lẽo đến mức có thể đóng băng người đối diện.
Tôi rùng mình loạng choạng lùi lại cố gắng trốn về phía sau đóng cửa lại.
Cố Hoài Sâm chỉ sợ thế giới chưa loạn vì vậy anh ta nắm lấy cổ tay tôi.
Tôi vô thức nhìn về phía Từ Tĩnh Châu.
Khuôn mặt anh ấy tối sầm đến đáng sợ, đôi môi mỏng mím chặt thành một đường, tôi thậm chí có thể cảm giác được lúc này quai hàm anh ấy đang cắn chặt lại để kiềm chế.
“ Giang Dao”
Từ Tĩnh Châu chỉ gọi tên tôi một lần rồi không nói gì nữa.
Như thể bị điện giật theo phản xạ tôi hất tay Cố Hoài Sâm ra.
“ Em... không phải... Anh hiểu lầm rồi, em không biết anh ta đứng ngoài cửa”
Tôi ấp úng muốn giải thích nhưng càng lo lắng thì lời nói của tôi càng trở nên lộn xộn.
“ Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-tro-thanh-tieu-phu-ba/3325403/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.