Ngồi vào bàn ăn, không khí có vẻ không ổn lắm. Một bàn ăn chứa toàn sát khí đúng là khó nuốt mà. Không khí im lặng đến bức bối làm Cố Hy Nguyệt hơi bực mình, cô chậm rãi lên tiếng,
" Ăn thôi, đồ ăn sắp nguội rồi."
Nói rồi lấy nĩa xắt thịt ra, đặt vào đĩa cho hai đứa nhỏ. Hai nhóc đưa mắt nhìn nhau rồi lại nhìn mẹ nó. Thấy vậy, cô khẽ gắt.
" Mau ăn đi, quá giờ trưa rồi." - Nói rồi quay về phía mấy tên đàn ông, tiếp:" Mấy người còn ngồi nhìn nhau, mau ăn đi."
Nghe rồi không ai bảo ai, Cố Đình Phong, Mộ Sở Dương lẫn Mặc Dịch đều bắt đầu động đũa, trước khi ăn phần của mình còn không quên gắp vào bắt Hy Nguyệt mấy miếng thịt lớn.
" Anh nhớ năm đó em thích ăn bít tết nhất, vừa hay, anh cắt sẵn rồi."
MẶc Dịch vừa nói vừa định chuyển đĩa của mình qua cho Hy Nguyệt, và..đời đâu có như mơ.
" Mặc tổng lại hao tâm rồi, từ lâu vợ tôi đã không tích ăn bít tết nữa, nhất là bít tết cũ." - Từ "Cũ" mà Mộ Sở dương nói, thoạt nghe rất binh thường nhưng lại như một gáo nước lạnh tạt vào mặt Mặc Dịch. Thế rồi anh gắp cho cô mấy miếng sủi cảo.
" Sủi cảo nhân tôm mà em thích này, mau ăn thử đi."
Cố Hy Nguyệt cố nặn ra một nụ cười gượng gạo rồi mới gật đầu. Thoạt quay đi, mắt lại liếc đến đôi tay cầm thịt xiên của Cố Đình Phong hơi đưa ra liền đưa bát đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-muon-tra-thu/2780644/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.