Suy nghĩ này đang nảy ra trong đầu tôi, nhưng đã bị tôi đè mạnh xuống, tôi vội vã thu hồi suy nghĩ này, bởi vì tôi không thể nào vượt qua chiếc hố anh dứt khoát bế Mạc Tiểu Kiều đi ngay trước mặt tôi. 
Tôi đang nhắc nhở bản thân, hãy quên đi những hành động thân mật kia, những năm tháng tình trường đó đều không thể sánh bằng sự thờ ơ mà anh đã đối xử với tôi vào tối hôm đó. 
Thật nực cười, anh nói yêu tôi nhưng lại chẳng hề hỏi han tôi có bị thương ở đâu không, hơn nữa còn thản nhiên bế người phụ nữ khác rời đi, tôi không làm được chuyện lòng dạ sắt đá như anh. 
"Chẳng lẽ chuyện lần này cô vẫn không cảm thấy vấn đề đã được chứng minh rất rõ ràng à? Cô ta đã mượn fan của cô để tổn thương tôi, sau khi chân tướng được sáng tỏ lại đẩy hết trách nhiệm lên đầu cô. Cô hãy nghĩ thử xem, 'người ta' trong miệng của có bị tổn thất chút nào không?" Tôi thừa thắng xông lên hùng hổ đưa ra ví dụ. 
"Cô cho rằng bối cảnh đột ngột sập xuống chỉ chuẩn bị cho tôi à? Cô thử nghĩ xem, nếu hôm đó tôi không kéo cô ra, chưa chắc tôi đã bị thương đúng không? Rất có khả năng người nằm trên giường bệnh này là cô chứ không phải là tôi." 
Tôi nhìn thấy rất rõ gương mặt của Mạc Tiểu Kiều đã trở nên tái nhợt, nhìn tôi bằng ánh mắt ngày càng phức tạp. 
"Vậy mà cô còn mắng nhiếc tôi, tôi thật sự hối hận vì hôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568993/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.