🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghe cô ấy nói xong tôi cũng đờ người.



“Xe coi như vứt, túi khí bung ra bảo vệ em, may mà xe tải tông đuôi xe em, em mới may mắn thoát nạn!” Đào Tuệ San nói tiếp: “Nếu mà… một chút nữa… trời ơi, quá đáng sợ! Không dám nghĩ tới!”



Dưới sự miêu tả của cô ấy, tôi nhớ lại cái đạp ga liều mạng cuối cùng đó.



Nếu như lời bác sĩ nói, nếu tôi muộn chút nữa thì cả tứ chi sẽ mất sức hết, tôi sợ tôi sẽ không bao giờ được gặp lại người thân nữa.



Sau đó khi tôi nhìn thấy ảnh họ đăng lên báo, tôi mới hốt vía một phen.



Hơn nữa, tiếp sau đó, tôi buộc phải kính nể tâm lí vững chãi của Lý Tân Nhị, bởi vì hai ngày sau cô ta đã xuất hiện trong phòng bệnh của tôi.



Lúc đó trong phòng bệnh của tôi còn có mẹ tôi và Đào Tuệ San.



Lý Tân Nhị dắt theo một chàng vệ sĩ đang ôm một bó hoa tươi, còn xách theo cả giỏ trái cây.



Cô ta bước vào một cách đường hoàng, tôi phải nói rằng lúc đó tôi mới ngạc nhiên làm sao, ngây ra mà nhìn cô ta, cô ta lại tỏ vẻ lo lắng đi vào, bước thẳng tới giường bệnh.



"Chị Dao, chị khỏe chưa?” Giọng cô ta tương đối chân thành, vừa kéo tay tôi vừa nhìn mặt tôi, đôi mắt ngấn nước tiếp tục nói: "Sao chị lại gặp nhiều nạn thế này? Sao lại xảy ra tai nạn xe cô nữa rồi? Đáng sợ quá chừng."



Mẹ tôi không hiểu rõ, vội lấy ghế sang: "Chào cô,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568812/chuong-283.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.