Điều đầu tiên xuất hiện trong tầm nhìn của tôi vậy mà lại là Tân Hạo Đình đã biến mất trong một thời gian dài.
Tôi vừa đến nhà để xe ngầm của công ty để đậu xe, thì đã thấy Tân Hạo Đình mặc vest đi giày da xuất hiện trước xe của tôi. Tôi không biết tại sao anh ta lại bấm đốt ngón tay chính xác như vậy, tìm thấy tôi ngay lập tức.
Anh ta mỉm cười rất dịu dàng, còn đưa tay ra để chắn cửa xe giúp tôi: "Hoa Dao!"
Thành thật mà nói, tôi thực sự thoải mái trong thời gian này. Tôi dường như đã quên mất sự tồn tại của người này, điều đó khiến tôi cảm thấy rất thoải mái. Lúc này, gặp lại anh ta, tôi cảm thấy như tỉnh lại từ trong giấc mơ.
Tôi than thở từ tận đáy lòng, tại sao người này vẫn còn sống chứ? Bây giờ tôi nằm mơ cũng chẳng mơ thấy anh ta nữa, nhưng ngay khi anh ta xuất hiện, cảm giác kinh tởm ấy ngay lập tức náo động trong trái tim tôi.
"Tránh ra!" Tôi lạnh lùng nói.
"Hoa Dao, lần trước anh đã sai! Em đừng để trong lòng nữa. Hôm nay anh chân thành xin lỗi em!" Tân Hạo Đình đột nhiên trở lại hệt như trước: "Hoa Dao, anh nhớ con gái rồi!"
Anh ta ngăn cản đường đi của tôi, trông bộ dạng như đã chịu rất nhiều ấm ức, viền mắt cũng đã đỏ hoe. truyentop.net
Tôi không hiểu liệu trong lòng anh ta đến tột cùng có sự tồn tại của con gái hay không.
"Em xem xem, kỳ thật chúng ta chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568711/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.