Những ngày tháng tiếp theo anh lại bắt đầu bận rộn, có lúc không gọi một cuộc điện thoại nào, cảm giác đó không hề dễ chịu chút nào, tôi cảm giác mình lại bị bỏ quên vào mộc góc như trước vậy.
Nhưng nói ra thì lại kì cục, mỗi khi tôi thầm oán trách, cho rằng anh quên mất tôi thì điện thoại với tin nhắn của anh lại đến một cách đúng lúc. Như nhắc nhở tôi về sự tồn tại của anh.
Cảm giác ngọt ngào này không khỏi làm tôi có cảm giác như anh chưa hề đi xa.
Còn chưa đợi đến khi tôi hẹn Đào Bích Hồng, cô ta đã vội vàng hẹn tôi trước, bây giờ tôi đã có sự hợp cạ với cô ta, tôi phải thừa nhận cô ta là một nhân tài, tung hoàng ngang dọc có tiếng trong "giới quái gở" của Giang Thành, tuyệt đối là một người có năng lực.
Chỉ cần bạn muốn biết chút tin tức nào đó của những kẻ hơi tiếng tăm, có mặt mũi ở đây, cô ta đều moi móc ra được cho bạn.
Cô ta tra ra Hằng Viễn gần đây đang ra sức lôi kéo quan liêu, vẫn đang giành giật mảnh đất ấy. Mà Tân Hạo Đình lại không khác gì một thằng lơ xe mà chạy theo sau Hằng Viễn, tất bật khắp nơi.
Bây giờ Hân Thuỵ do Tân Hiểu Lan gồng gánh, cô ta cũng đang chỉ tay năm ngón, ra lệnh cho một đám người chạy khắp nơi giành hợp đồng dưới danh Hằng Viễn.
Hằng Viễn hợp tác năm toà nhà 50.000 mét vuông với tôi, quả nhiên là Hằng Viễn đang dâng kẹo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568572/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.