Không hiểu sao câu nói của anh lại khiến trái tim tôi bị động, rồi bỗng sâu thêm, cảm giác thân bất do kỷ này luôn khiến tôi hoảng loạn. 
Tôi hơi chột dạ cụp mắt, rồi ôm eo anh, không hiểu sao trong lòng lại hoảng loạn, tôi thừa nhận, tôi không chỉ đơn giản là thích đối với anh nữa, mà là thân bất do kỷ rơi vào cạm bẫy dịu dàng mà anh đã đặt ra cho tôi. 
Đúng, chính là cạm bẫy, tôi luôn có cảm giác, tôi đã rơi xuống đến mức không thể cứu chữa được nữa. 
Nhưng anh lại tỉnh táo một cách khác thường, như thể anh là người cầm lái thao túng mọi thứ từ sâu bên trong, mỗi giây mỗi phút anh đều nắm giữ động thái trái tim tôi, nhưng tôi lại chẳng hay biết gì về anh, anh bảo là thích nhưng tôi thấy anh chỉ đang qua loa. 
Mặc kệ tôi xét từ góc độ của anh cũng không hiểu rõ chữ “thích” mà anh dành cho tôi. 
Thân phận, địa vị, tướng mạo, tuổi tác... của anh, tất cả mọi thứ tôi đều không xứng đôi với anh. Có lẽ là do tôi lớn hơn anh, hoặc tôi đã là mẹ của một đứa trẻ bốn tuổi, hoặc tôi đã một lần qua đò. 
Đối với anh mà nói, với điều kiện của anh, làm sao có thể thiếu phụ nữ ở bên cạnh? . truyện tiên hiệp hay 
Tôi nhận ra khoảng thời gian này, Bùi Thiên Vũ đã hoàn toàn bước vào trái tim của tôi, chỉ là tôi mạnh miệng, nhất quyết không chịu thừa nhận sự thật này, cơ thể, đầu óc đều hoàn toàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568558/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.