Những lời này thật sự rất có sức mê hoặc. Anh đi cùng tôi? Nhưng hôm nay người anh ở cùng lại là ai? 
Nghĩ đến đây, tôi lại phì cười. Tôi có quyền gì mà xen vào chuyện anh ở với ai? Đây là hôm nay tôi nhìn thấy, còn có bao nhiêu thứ không thấy được thì sao tôi biết! 
“Cười cái gì vậy?” Anh nhìn tôi chằm chằm mà hỏi, vẻ mặt không kiên nhẫn! 
“Trợ lý Bùi, anh đừng náo loạn nữa, em cũng không dám yêu cầu anh ở cùng đâu?” Tôi bĩu môi nói: “Dân nữ không dám!" 
Tôi thực sự không dám, anh cũng đâu phải của tôi. 
Không phải! 
Tôi có thể tự cho mình một câu trả lời rất rõ ràng. Tôi là một phụ nữ vừa mới ly hôn nên tâm trạng bực bội, còn đang kiếm ăn dưới sự bố thí của người khác thì có vốn liếng gì để cạnh tranh với người ta. 
Vừa nghĩ về mối quan hệ của chúng tôi, tôi lại mờ mịt. Tôi đây tính là cái gì chứ? 
Tan nát trái tim rồi! 
Rõ ràng là tôi tham lam muốn có được vòng tay của anh, nhưng nhìn thấy anh ở bên cạnh người phụ nữ khác khiến trái tim tôi đau nhói. 
Có phải tình yêu của tôi đến quá nhanh rồi không? Vừa mới kết thúc một đoạn tình thì lại không dừng vó ngựa mà để cho bản thân rơi vào một đoạn tình khác ư? 
Vậy thì tôi cũng thật là không tim không phổi. 
“Sao đột nhiên không nói gì nữa?” Sự yên lặng của tôi khiến Bùi Thiên Vũ có hơi không hiểu ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568509/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.