Nhanh chóng đi đến trước mắt.
Sở Phong nhìn thẳng Âu Dương Sinh, lạnh lùng nói: "Hôm nay tôi tới đây chỉ để mua thuốc”
"Tôi không quan tâm Hoàng Đại Hải có phải là anh em của ông hay không, mặc dù vừa rồi ông luôn làm khó dễ tôi, tôi cũng không quan tâm”
"Chỉ cần hiện tại ông gật đầu, bán thuốc theo đơn tôi viết cho tôi, chuyện này sẽ kết thúc ở đây, ông thấy thế nào?"
"Nằm mơ!"
Âu Dương Sinh thẳng thừng từ chối: "Mày đả thương nhiều người của tao như vậy, còn muốn tao bán thuốc cho mày, mơ mộng ảo tưởng gì đấy!
"Tao thừa nhận mày giỏi võ, chúng tao không phải đối thủ của mày, nhưng bọn tao là người của Lão Liên.
"Nếu lão nhân gia biết chuyện này, nhất định sẽ không bỏ qua cho mày đâu!”
"Thật không?"
Sở Phong thở dài:"Ông đúng là không thấy quan tài không đổ lệ mà.
Nếu bây giờ ông bán thuốc cho tôi thì mọi chuyện sẽ ổn thôi
"Nhưng nếu Lão Liên đến đây thật, chỉ sợ ông không chỉ bị đánh thôi đâu."
Tôi đã cho ông cơ hội rồi, là ông không biết nằm bắt”
"Được rồi, ông gọi Lão Liên đi, kêu ông ta tới đây”
“Chỉ cần ông ta dám bắt tôi quỳ xuống nhận lỗi, tôi sẽ làm theo lời ông nói, thế nào?"
Nghe vậy, Âu Dương Sinh cau mày, kinh ngạc nói:" Ý mày là gì?"
"Dám gọi ông ấy gì chứ? Mày là cái thá gì, giết chết mày cũng như giết chết một con kiến mà thôi, trước mặt Lão Liên mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-than-y-tai-the/3401522/chuong-108.html