Nhìn thấy Sở Phong còn đang ồn ào, Vân Thủy Dao theo bản năng che miệng hẳn lại, lắc đầu nói: "Anh không phải người trong giới kinh doanh, không hiểu mấy mối mối quan hệ phức tạp này, chỉ cần hơi vô ý, Vân gia tôi sẽ biến mất không chút vết tích nào mất”
"Tôi biết biết anh có y thuật cao siêu, võ công cường đại, đầu óc nhanh nhẹn, mưu trí hơn người”
“Nhưng hai nắm tay khó có thể đánh bại bốn tay, quyền thế tuyệt đối trước mặt, như là châu chấu đá xe."
"Chuyện này anh cứ nghe theo tôi đi, đừng gây rối với bọn họ nữa, nếu không chúng ta không có ngày tháng tốt lành nào đâu”
Rồi sau đó.
Cô đứng thẳng, đổi giọng nói với Âu Dương Sinh: “Ông chủ Âu Dương, chúng tôi không mua thuốc này nữa."
" Tôi sẽ không truy cứu chuyện đơn thuốc giá trên trời của ông nữa, nhưng kêu chúng ta nhận lỗi, thật sự không có cách nào đâu."
"Hiện tại Hoàng Đại Hải vừa bị bắt đưa đến phòng tuần tra, cụ thể như nào, ai cũng không biết, lát nữa tôi sẽ sai người hỏi thăm dùm ông."
“Trước hết cứ vậy đi, chúng tôi đi trước.”
Rồi sau đó,
Cô kéo Sở Phong rời đi.
Nhưng Âu Dương Sinh liếc một cái, mấy đứa đàn em của ông ta nhanh chóng tiến lên chặn đường!
"Đi?"
"Cô cho rằng Thiên Diệu Các là khách sạn sao?"
"Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi."
Âu Dương Sinh chậm rãi bước xuống bậc thang, đi đến trước mặt hai người, kiều ngạo nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-than-y-tai-the/3401521/chuong-107.html