Chương trước
Chương sau
Từ chương 81 đến 100 (hết),minh sẽ dịch thô theo cách hiểu của mình theo bản convert, sẽ có chút sai sót do mình không phải dân edit chuyên nghiệp, nhưng về cơ bản thì nội dung sẽ không khác lắm. Xin đừng soi xét câu cú, ngữ pháp quá mức nha.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ^o^

============================

Hôm Lâm Nhan trở lại Hải Thành, cũng không biết vì cái gì, Tạ Phong Trần phá lệ nhiệt tình, như là mấy đời chưa từng khai trai, Lâm Nhan bị lăn lộn đến nỗi không thể nào ngủ được.

Ngay hôm sau, Lâm Nhan đang ngủ đến mơ mơ màng màng, đã bị nam nhân lên gọi ăn sáng, sau đó bồi hắn cùng đi công ty.

Đôi mắt Lâm Nhan gần như không mở ra được, lười nhác nằm im bất động, "Không muốn đi, vừa mệt vừa đau"

"Văn phòng của anh có phòng nghỉ, qua bên kia cũng có thể ngủ. Em khó được lúc ở nhà, không thể bồi anh nhiều nhiều chút sao?" Cẩu nam nhân lại là không khỏi tự quyết định giúp cô mặc quần áo, giúp cô rửa mặt, bế lên xe, hoàn toàn coi cô thành kẻ tàn phế, đưa tới công ty.

Suốt một đường, Lâm Nhan bị cẩu nam nhân bế lên văn phòng, thiếu chút nữa bị những ánh mắt của đám nhân viên trong công ty hắn soi chết.

Bất quá cô cũng không thèm để ý, những ánh mắt đánh giá đó, đơn giản là đang suy đoán cô cùng Tạ Phong Trần có quan hệ gì thôi, dù sao lúc trước ở cửa toà án, mẹ Lâm đánh cô cái tát, mặt Tạ Phong Trần đã bị cho ra ánh sáng, hiện giờ có rất nhiều người tò mò bọn họ có quan hệ như thế nào.

Ừm, lại nói tiếp chính là đối tượng yêu đương, nhưng hai người lại là quan hệ vợ chồng cũ, cái đó có điểm phức tạp, Lâm Nhan cũng lười giải thích với người khác.

Văn phòng Tạ Phong Trần rất khí phái, phù hợp với gam màu lạnh mang phong cách bá đạo tổng tài, Lâm Nhan cũng không có hứng thú, heo héo ngồi ở trên sô pha, thắt lưng tựa vào gối dựa, có chút ăn không ngồi rồi.

"Còn mỏi?" Tạ Phong Trần ôn nhu dò hỏi.

Vừa lúc Trần Sảng mang bữa sáng tiến vào, nhìn đến ông chủ nhà mình ôn nhu như nước, bộ dáng, ừm, còn có chút kỳ ba.

Còn chưa tới công ty, diễn đàn trong công ty liền nổ tung, đều nói ông chủ hôm nay mang theo nữ minh tinh Lâm Nhan tới công ty, hai người này có phải hay không muốn công khai tình yêu, còn có không ít nhân viên hỏi hắn, Lâm Nhan có phải là bà chủ tương lai không.

Trần Sảng tâm tình còn rất phức tạp, Lâm tiểu thư hai năm trước chính là bà chủ thật, hiện tại thực cũng không phải, nhưng xem ở ông chủ hiện tại với vẻ mặt simp chúa, quả thực là bị Lâm tiểu thư ăn đến gắt gao, nơi nào còn có nửa phần khí phách sắc bén trên thương trường, lúc này vị trí bà chủ trừ bỏ Lâm tiểu thư, chỉ sợ cũng không có khả năng là người khác.

Bất quá hắn khẳng định không thể để phía dưới nhân viên tùy ý đàm luận việc riêng tư của ông chủ, đánh xuống một trận cảnh cáo, mọi người đều im bặt như ve sầu mùa đông.

"Em ăn một chút gì rồi lại ngủ tiếp." Tạ Phong Trần tiếp nhận bữa sáng từ trong tay Trần Sảng, tự mình động thủ đem hộp cơm đặt ở trước mặt Lâm Nhan.

Trần Sảng cảm thấy mắt như mù, ông chủ như vậy, hận không thể tự mình đút từng miếng đến miệng Lâm tiểu thư, dường như đang hầu hạ tổ tông, mùi chua tình yêu bay đến quá nồng, có nhất thiết phải ngược chó độc thân đến thế không, Trần Sảng thấy muốn bảo mệnh đầu chó của mình, rất có ánh mắt mà lui ra ngoài.

Lâm Nhan thực chất cũng không như vậy yếu ớt, chính là eo đau chân đau mệt đến không chịu được, đầu mơ mơ màng màng, tùy tiện ăn hai cái bánh bao gạch cua, lại bị ép uống lên một ly sữa bò liền đi ngủ bù.

Lâm Nhan cũng không biết Tạ Phong Trần nghĩ như thế nào, buổi sáng như con khỉ bị người người vây xem chưa thấy đủ, giữa trưa đi ra ngoài ăn cơm, chiều còn muốn mang theo cô ở công ty lắc lư một vòng.

May mắn buổi chiều hắn đi mở họp, Lâm Nhan rốt cuộc có thể nhàn rỗi, ngồi trên sô pha xem kịch bản.

Nam nhân vừa mới đi được một lúc, một nữ bí thư liền tiến vào, một hồi đưa trái cây, một hồi đưa điểm tâm, một hồi đưa nước trà, làm Lâm Nhan đều có điểm chịu không được, quá nhiệt tình.

Lâm Nhan bảo đối phương không cần lại đưa, nữ bí thư còn nói ông chủ ra lệnh nhất định phải hảo hảo chiếu cố nàng.

Lâm Nhan bất đắc dĩ thở dài, thật vất vả chờ đến nam nhân hồi văn phòng, nam nhân lại là một trận hỏi han ân cần, như là sợ nàng cảm giác không thoải mái hoặc là nhàm chán, tùy thời sẽ bỏ đi như trước, Lâm Nhan thật sự là nhịn không được, "Anh có thể đừng như thế với em không, ừm, quan tâm quá mức? Làm em thực khẩn trương."

"Không phải, anh là lo lắng em lần đầu tiên đến công ty, sẽ cảm thấy nhàm chán."

"Lo lắng em nhàm chán còn để cho em tới bồi anh, người tốt người xấu anh đều đảm đương, em còn nói được cái gì." Lâm Nhan dở khóc dở cười.

"Lâm Nhan, anh thích em tới công ty bồi anh, công tác rất nhiều vừa ngẩng đầu có thể nhìn đến em, liền cảm thấy an tâm." Còn nói, khi trở lại văn phòng xử lý văn kiện, Lâm Nhan vẫn như cũ đang xem kịch bản.

"Nếu an tâm phải ngoan ngoãn công tác, như thế nào còn có bộ dáng này? Dường như em đang khi dễ anh? Không phải tới công ty bồi anh sao? Về sau em có rảnh giữa trưa tới tìm anh ăn cơm, đến lúc đó anh đừng ngại phiền." Lâm Nhan có điểm cạn lời.

"Như thế nào sẽ, cầu mà không được." Nam nhân đôi mắt sáng ngời, như là đã nhận được món quà kinh hỉ ngoài ý muốn.

"Ha hả ~ nam nhân miệng, quỷ gạt người! Anh bây giờ nói vậy, ai biết tương lai sẽ biến thành như thế nào." Lâm Nhan cười nhạo một tiếng, căn bản không tin, nam nhân khi yêu ngươi, dù có làm trời làm đất cũng vẫn không than một lời, nhưng một khi thay lòng đổi dạ, chỉ cần thở thôi cũng là tội chết.

"Em không tin anh." Đôi mắt Tạ Phong Trần hơi trầm xuống, nhìn Lâm Nhan trên mặt không chút để ý biểu tình, trong giọng nói tràn đầy chắc chắn.

Lâm Nhan cười cười, "Thật cũng không phải, em biết anh quan tâm em, nhưng thế sự biến đổi thất thường, tình lữ chi gian, ưng thuận hứa hẹn trong nháy mắt kia đại khái đều là thiệt tình, nhưng thời điểm vi phạm vào hứa hẹn, cũng là thiệt tình làm không được, em không thích đem tương lai nói chắc chắn."

Tạ Phong Trần ánh mắt hơi ảm đạm, trong lòng có một chút đau xót, hắn cho rằng chính mình rất thiếu cảm giác an toàn, nhưng sâu trong nội tâm Lâm Nhan lại so với hắn còn không có cảm giác an toàn hơn.

Hắn không biết chính mình nơi nào làm không tốt, vẫn là bởi vì sự tình ly hôn lúc trước làm cô có khúc mắc, nhưng hứa hẹn tại đây một khắc có vẻ như thế yếu ớt vô lực, "Vậy anh sẽ không hứa hẹn, đem hết thảy để lại cho thời gian đi chứng minh."

"Vâng, đều giao cho thời gian, anh mau đi công tác, em cũng xem kịch bản, sớm một chút tan tầm cùng đi siêu thị mua đồ ăn đi, em làm món ngon cho anh." Không khí có điểm ngưng trọng, Lâm Nhan theo bản năng muốn kéo ra đề tài, lảng tránh vấn đề cũ có xu hướng đi xuống, chủ động đề ra nấu cơm cho hắn, xem như bồi thường đi!

Cô vừa mới như vậy trở lại, hắn phỏng chừng bị tổn thương, nhưng sự tình tương lai ai biết được, hiện tại suy nghĩ rối rắm nhiều như vậy cũng không có lời giải.

"Được." Một câu đó của Lâm Nhan, Tạ Phong Trần nháy mắt cảm thấy trong lòng tiêu tán, còn đối với buổi tối tràn ngập chờ mong.

Bất quá Lâm Nhan chỉ ở nhà ngây người một ngày, điện thoại Sở Mộ Trầm liền đánh lại đây, "Lâm Nhan, em chừng nào thì tới Bắc Thành?"

"Ngày mai đi máy bay."

"Chuyến bay mấy giờ? Anh đi tiếp em." Sở Mộ Trầm thực khách khí.

"A, không cần phiền toái như vậy, em đến bên kia sẽ tự mình kêu taxi đi khách sạn liền ổn." Lâm Nhan tự nhiên ngượng ngùng phiền toái người khác, huống chi, cẩu nam nhân mặt đen đến muốn chết, hiện tại gắt gao nhìn chằm chằm di động của cô, hận không thể theo đường tín hiệu bay qua đánh người, có chút dọa người.

"Em khách khí như vậy làm gì? Em đường xa mà đến, tốt xấu để anh tẫn trách một chút lễ nghĩa của người địa phương, ngày mai em tới rồi gọi điện thoại cho anh, anh mời em ăn cơm."

Lâm Nhan: "......"

Cô còn không có đáp ứng mà ta!

Đại lão quá nhiệt tình, cô nếu như vẫn cố từ chối có vẻ thực không lễ phép, "Vậy được rồi, 11 giờ sáng mai em đến sân bay, cùng nhau ăn cơm trưa đi!"

Lâm Nhan cúp điện thoại liền đối mặt với ánh mắt Tạ Phong Trần thanh lãnh âm u, "Ngày mai anh cũng đi với em."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.