Tô Ngưng vừa ôm vừa an ủi Du Ân: “Không phải giờ đã ổn rồi sao, bình tĩnh, bình tĩnh lại nào.”
Sau khi an ủi Du Ân xong, Tô Ngưng cất giọng tức giận, phẫn nộ: “Ả đê tiện Tử Dạ chỉ biết núp sau lưng người khác này cuối cùng cũng đo ván rồi, đúng là không tìm đường chết thì sẽ không chết mà.”
Cảnh sát đến rất nhanh, Phó Đình Viễn bảo cấp dưới giao cái chai cũng như bằng chứng cho cảnh sát, sau đó đi cùng cảnh sát về đồn viết lời khai.
Lúc bọn họ tới đồn cảnh sát, Tử Dạ cũng đã bị cảnh sát bắt tới đó, dáng vẻ vô cùng chật vật.
Tử Dạ không ngờ bản thân sẽ bị Phó Đình Viễn bắt tới đây, cô ta tưởng nữ phóng viên kia sẽ gánh chịu tất cả thay cô ta.
Cô ta là loại người tuyệt đối không để bản thân chịu lỗ, dù chỉ một chút, thà hai bàn tay trắng cũng phải tìm cách trả thù đối phương.
Nữ phóng viên là người hâm mộ của cô ta từ lúc mới bắt đầu viết văn, vô cùng trung thành với cô ta. Hơn nữa cô ta cũng biết điều kiện gia đình của nữ phóng viên không tốt, đang rất cần tiền.
Thế nên đầu tiên, cô ta lên mạng giả vờ khóc lóc kể lể với nữ phóng viên kia rằng Du Ân đáng ghét cỡ nào, đợi tới khi người kia đã căm ghét Du Ân đến tận xương tủy, cô ta lại nhân cơ hội đó bàn điều kiện với nữ phóng viên kia. Tử Dạ hứa rằng sẽ đưa hết tiền bán nhà cho cô ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691823/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.