Và đương nhiên, người bất ngờ xuất hiện và tung một cú đá với Đổng Lộ chính là Phó Đình Viễn, thời điểm nhìn thấy Đổng Lộ có ý đồ chiếm tiện nghi trên người Du Ân Phó Đình Viễn lập tức vọt ra, chỉ là không ngờ Du Ân đang không tỉnh táo mà vẫn cố dùng sức đẩy lùi Đổng Lộ, nhân lúc Đổng Lộ lui ra sau một bước, anh đã tranh thủ đá mạnh vào chân ông ta theo quán tính.
Phó Đình Viễn đá Đổng Lộ một cái xong vội chạy tới duỗi tay đỡ Du Ân lung lay sắp ngã vào trong lồng ngực mình, ôm cô thật chặt.
Vì không muốn anh quá lo lắng cho Minh, Du Ân tựa lên người anh nhẹ giọng nói: “Em vẫn ổn, không có việc gì cả.”
Quả thực cô thật sự không bị làm sao hết, ông cụ Đổng không làm gì với cô cả, chẳng qua là vì tác dụng của thuốc mê nên cơ thể cô mới bị rút cạn sức lực mà thôi.
“Không được nhúc nhích! Cảnh sát đây!”
“Mau giơ tay lên!”
Sau lưng Phó Đình Viễn, hai vị cảnh sát kia cũng vọt ra, một người trong đó tiến lên đè chặt Đổng Lộ xuống, một người khác thì khống chế tài xế của ông cụ Đổng.
Ban đầu Đổng Lộ còn cố tình liều mạng giãy giụa hòng chạy trốn, nhưng đối phương là cảnh sát trên tay cầm súng, nên lập tức ngoan ngoãn.
Về phần ông cụ Đổng, ông ta quỳ rạp trên mặt đất với vẻ mặt trắng bệch, đáy mắt là sự tuyệt vọng vô tận.
Cuối cùng vẫn là thất bại trong gang tấc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691803/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.