Du Ân cũng biết với tình trạng bây giờ của Phó Đình Viễn, chắc chắn sẽ không chịu để yên, nên dứt khoát nói: "Anh muốn đi theo cũng được, nhưng anh cần phải ở khách sạn."
“Được.” Phó Đình Viễn đồng ý một cách sảng khoái.
Bà cụ Hàn không phải là người dễ chung sống, cũng chỉ có Du Ân tốt tính, bà mới cho phép Du Ân ở lâu như vậy, hơn nữa nhà của bà cụ Hàn cũng không lớn, nếu để một người đàn ông như anh chen chúc vào ở, quả thật không ra thể thống gì.
“Nhưng anh không cần phải làm việc à?” Du Ân nhìn chằm chằm anh hỏi: “Hơn nữa anh vẫn còn nhiều việc về vườn công nghiệp chip ở thành phố G cần phải làm mà.”
Phó Đình Viễn ung dung đáp: "Anh có thể giải quyết công việc bằng máy tính, khi nào thật sự cần anh tham dự, anh sẽ quay về. Còn vườn công nghiệp chip, anh sẽ giao cho Chu Mi toàn quyền xử lý."
Về năng lực của Chu Mi thì không cần phải nghi ngờ.
Nếu anh đã tự sắp xếp ổn thỏa, Du Ân cũng không cần phải nói gì nữa, ngược lại kịch bản của cô cũng phải tiếp tục tiến hành, đã qua một năm rồi, cũng nên bắt tay vào sự nghiệp.
Bởi vì Phó Đình Viễn vẫn phải tiếp tục nằm viện thêm vài ngày, nên Du Ân quay về thu xếp hành lý trước, đến khi cô trở lại bệnh viện, vừa mới đứng vững ở cửa phòng bệnh của Phó Đình Viễn, bỗng có một người phụ nữ vội vã xông vào từ bên cạnh, thậm chí còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691781/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.