“Vì một người phụ nữ mà cậu phải đến mức này sao?” Dịch Thận Chi nghiến răng nghiến lợi nói: “Giang Thành là căn cứ của cậu, chúng tôi đều ở Giang Thành. Cậu cứ như vậy bỏ mặc chúng tôi sao?”
Giang Kính Hàn lười biếng nhấp một ngụm rượu, không khách khí mà đả kích Dịch Thận Chi: “Trước mặt tình yêu, tình anh em không đáng một đồng."
Dịch Thận Chi nã pháo về phía Giang Kính Hàn: “Cậu có thể câm miệng được không, suốt ngày nói tình yêu, nhưng tôi chưa thấy vợ cậu yêu cậu nhiều đâu."
Giang Kính Hàn lười để ý tới Dịch Thận Chi, một người đàn ông chưa từng yêu một người thì hoàn toàn không hiểu về tình yêu, bây giờ chỉ có anh ta mới hiểu được hành động đuổi tới thủ đô của Phó Đình Viễn, đổi lại là anh ta, cũng sẽ đi theo tới tận cùng trời cuối biển.
Giang Kính Hàn ủng hộ Phó Đình Viễn, Dịch Thận Chi phản đối, Hứa Hàng thì trung lập, anh ta cau mày nói với Phó Đình Viễn: “Mặc dù cậu đã đưa bác gái ra nước ngoài, nhưng vấn đề sức khỏe của Du Ân vẫn còn đó, cô ấy không muốn liên lụy đến cậu, tôi cảm thấy cậu có đuổi theo cũng vô dụng."
Phó Đình Viễn thì thầm: “Vậy thì tôi không thể làm gì được."
Anh cũng không quên ở thủ đô còn có một người tên Hà Vĩ Niên cũng mến mộ Du Ân.
Dịch Thận Chi đứng dậy đi vào phòng riêng: “Ý của cậu là nhất định không chịu buông tay sao? Ngoài mặt đã đồng ý chia tay, nhưng cậu vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691674/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.