Đừng nói Diệp Văn không ngờ Du Ân ngã bệnh, ngay cả bản thân Du Ân cũng vậy.
Từ khi nghe Đổng Văn Tuệ thông báo kết quả khám sức khỏe cho đến việc bị Đổng Văn Tuệ tát, lồng ngực của cô luôn nặng trĩu, giống như có một tảng đá lớn đè nén, cô nghĩ đó là sự tức giận khi bị Đổng Văn Tuệ đánh và nỗi buồn khi biết tình trạng sức khỏe của mình.
Chỉ đến khi đổ bệnh, cô mới nhận ra rằng cảm xúc đang đè nặng lên mình không chỉ là tức giận, buồn bã mà còn là nỗi đau khi phải chia xa Phó Đình Viễn.
Đó là nỗi đau đã làm cô sụp đổ.
Làm sao cô có thể không sụp đổ được chứ?
Phó Đình Viễn là người đàn ông mà cô đã yêu ngay từ khi mới biết yêu, là người trong trái tim cô.
Mặc dù cô có thể thản nhiên đối mặt với anh sau khi ly hôn, nhưng điều đó không có nghĩa là cô đã quên anh.
Chỉ là cô bị anh làm tổn thương đến mức không dám yêu anh nữa, sau này anh tỏ ra muốn theo đuổi cô, còn không màng tính mạng vì cô thì còn gì mà cô không dám yêu?
Cô vui vẻ đồng ý tái hôn với anh, đó là lời đáp trả của cô dành cho anh.
Chỉ là cô không ngờ rằng lần này mình lại gặp phải một cơn đau thấu xương như thế.
Chỉ là lần này không phải vì Phó Đình Viễn không yêu cô, mà là bởi vì anh yêu cô, cho nên nỗi đau còn thê thảm hơn nhiều so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691666/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.