🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hơi thở dồn dập chứng tỏ Từ Sướng đang tức giận, nhưng có điều Từ Sướng lại là một người có thể giữ được bình tĩnh, anh ta trả lời Phó Đình Viễn bằng giọng điệu của một người đứng ngoài cuộc: "Trước đây tôi cũng có đọc qua tin tức về vụ bê bối của ba mẹ anh, không phải tin đưa là ba anh giấu giếm chuyện đã có gia đình và lừa gạt cô gái kia sao?"



"Cô ấy trở thành một kẻ thứ ba nhưng không hề hay biết, rõ ràng cô ấy đã đồng ý sẽ rời khỏi cha của anh, nhưng mẹ của anh vẫn không buông tha, vẫn đến trường của cô ấy làm ầm ĩ lên, khiến thanh danh tương lai của cô ấy đều bị hủy hoại, bị  dồn đến bước đường cùng chỉ có thể tự tử."



Đến phút cuối, giọng điệu của Từ Sướng gần như rống lên, chỉ riêng chuyện này đã đủ để chứng minh anh ta thật sự có liên quan tới Mạnh Vân, nếu không tại sao anh ta phải kích động như vậy? Nếu không tại sao anh ta lại biết rõ chuyện của Mạnh Vận như vậy?



Phó Đình Viễn tiếp tục bày ra giọng điệu khinh thường nói: "Một người đàn ông bình thường ở tuổi đó có ai lại chưa kết hôn đâu? Huống chi là loại đàn ông có tiền giống như ba tôi."



"Hơn nữa cho dù ông ta lừa chị của anh, nói ông ta vẫn còn độc thân hoặc đã ly hôn, thì chị gái của anh cũng không biết tự phán đoán một chút sao?" Phó Đình Viễn nói tới đây bèn cười khẩy một tiếng: "Gấp gáp ở cùng một chỗ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691626/chuong-320.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi
Chương 320: Một người muốn đánh, một người sẵn sàng chịu đựng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.