Cũng không lâu lắm, Đổng Văn Huệ đã gọi lại lần nữa, đột nhiên Phó Đình Viễn có dự cảm chẳng chẳng lành, quả nhiên đã lập tức nghe thấy Đổng Văn Huệ khóc lóc trong điện thoại: "Đình Viễn, Thiến Thiến lại chạy đến nhà cái tên Từ Sướng kia nữa rồi, mẹ có nói thế nào nó cũng không trở về, còn nói muốn ở chung một chỗ với Từ Sướng."
Phó Đình Viễn hít một hơi thật sâu: "Nó quen với Từ Sướng từ lúc nào vậy?"
Đổng Văn Huệ vừa khóc vừa nói: "Mẹ cũng không biết, trước đây bọn họ chưa từng gặp nhau."
Sau khi Từ Sướng chuyển đến, Đổng Văn Huệ nhìn thấy Phó Thiến Thiến nói cười vui vẻ vô cùng nhiệt tình với Từ Sướng trong vườn hoa nhà mình, mới biết bọn họ có quen biết nhau, nhưng lúc đó bà ta không biết Từ Sướng lại có thể làm ra loại chuyện độc ác như vậy, cũng không biết cái chết của Lâm Như và chuyện Thẩm Dao ở tù đều do một tay Từ Sướng vẽ nên.
“Không đúng.” Bỗng nhiên Đổng Văn Huệ thốt lên một tiếng: “Gần đây Thiến Thiến giống như đang nói chuyện yêu đương với ai đó, mẹ thấy nó cười ngọt ngọt ngào ngào suốt cả ngày, mẹ còn từng hỏi nó có phải đang yêu đương hay không nữa."
"Thế mà nó không hề phủ nhận, mẹ hỏi đối phương là ai thì nó nói là quen biết trên mạng." Mãi cho đến tận lúc này Đổng Văn Huệ mới nhớ lại: "Hóa ra người đàn ông mà nó cười nói vui vẻ tràn đầy nhiệt tình hôm nọ lại chính là cái tên Từ Sướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691623/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.