Vì Phó Đình Viễn nói chuyện giống hệt như thẳng nam nên Du Ân cúi đầu xem điện thoại, không muốn... để ý tới anh nữa.
Đúng lúc này, có tiếng giày cao gót giòn tan bước tới, Thẩm Dao lắc lư bước vào phòng chờ VIP.
Du Ân ngước mắt lên nhìn Thẩm Dao, vẻ mặt có chút giật mình.
Sau đó lại nhìn sang người bên cạnh Thẩm Dao, người này chính là Thôi Thiên Tường, người cô đã từng tiếp xúc khá nhiều lần.
Du Ân kinh ngạc, lẽ nào Thẩm Dao cũng tới Bắc Kinh để tham gia buổi phòng vấn của Diệp Văn? Còn mang cả Thôi Thiên Tường đi theo?
Thôi Thiên Tường trước đó từng là đạo diễn, nhưng mọi người đều biết rất nhiều đạo diễn cũng am hiểu về biên kịch.
Vậy Thôi Thiên Tường là nhà biên kịch lần này mà Thẩm Dao sẽ đưa tới sao?
Không đợi Du Ân kịp định thần lại thì Thôi Thiên Tường đã mỉm cười và chào hỏi Phó Đình Viễn: “Tổng giám đốc Phó, xin chào."
“Đã lâu không gặp.” Thôi Thiên Tường vừa nói vừa đưa danh thiếp cho Phó Đình Viễn: “Nhờ ơn của tổng giám đốc Phó, tôi đã không còn là đạo diễn nữa mà đã trở thành biên kịch, đây là danh thiếp mới của tôi.”
Những lời này của Thôi Thiên Tường thực sự rất khó nghe, cái gì mà nhờ ơn tổng giám đốc Phó nên ông ta không làm đạo diễn nữa?
Cái này không phải đang âm thầm lên án Phó Đình Viễn phong sát ông ta và phó đạo diễn kia sao?
Nhưng trước đó Thôi Thiên Tường và phó đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691257/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.