Thấy Du Ân nãy giờ không nói gì, Tô Ngưng vội vàng ôm mặt cô mà nói: "Chắc không phải là cậu đau lòng cho Phó Đình Viễn rồi chứ?"
Không đợi Du Ân nói gì, Tô Ngưng đã nghiêm khắc cảnh cáo cô: "Tớ nói cho cậu biết, cậu đừng bao giờ mềm lòng mà rút đơn kiện rồi không kiện Phó Thiến Thiến nữa đấy. Như vậy sẽ như đám người Đổng Văn Huệ mong muốn rồi!"
"Hơn nữa, con tiện nhân đó nên bị trừng phạt!"
Du Ân hoàn hồn, nhẹ nhàng lắc đầu nói: "Đương nhiên tớ sẽ không rút đơn kiện."
“Tớ chỉ không ngờ rằng lần này Phó Đình Viễn không dung túng cho mẹ anh ta và Phó Thiến Thiến.” Du Ân cụp mắt xuống mà tự giễu: “Mẹ anh ta cũng muốn sống muốn chết náo loạn với anh ta rồi, vậy mà anh ta vẫn không ra tay can thiệp, cũng không đối phó với tớ bảo tớ rút đơn kiện."
Có lẽ là trước đây Phó Đình Viễn chưa bao giờ đứng về phía cô đã tạo thành cái bóng quá sâu đối với cô rồi. Du Ân luôn cảm thấy Phó Đình Viễn, Đổng Văn Huệ và Phó Thiến Thiến mới là một gia đình chân chính, và anh sẽ luôn đứng về phía Đổng Văn Huệ và Phó Thiến Thiến.
Tô Ngưng khịt mũi: "Nếu anh ta dám nối giáo cho giặc, vậy tớ sẽ dùng acc clone bôi đen hết cả nhà bọn họ!"
Du Ân khẽ mỉm cười, đưa cho Tô Ngưng một tách cà phê và hỏi: "Mẹ anh ta không có việc gì đúng không?"
Du Ân không hay đọc những tin lá cải trên Internet
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691250/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.