Lâm Như không đồng ý với cách làm của Thẩm Dao: “Dao Dao, hãy để chuyện này qua đi, chia tay thì chia tay, con vẫn có thể sống tốt cuộc sống của mình, còn những chuyện khác hãy để cho ba mẹ giải quyết.”
Mặc dù Lâm Như cũng rất tức giận vì mọi chuyện lại thành ra như thế này, nhưng bà ta vẫn nghĩ Thẩm Dao nên nghĩ thoáng ra sẽ tốt hơn.
Mặc dù Phó Đình Viễn là người nổi bật nhất trong số các tài năng trẻ ở Giang Thành nhưng Phó Đình Viễn không phải là tài năng trẻ duy nhất ở đây, nếu buông Phó Đình Viễn ra thì con gái bà ta vẫn có thể tìm được người tốt hơn.
Nghĩ đến đây, Lâm Như vội vàng nói: “Con bỏ cậu ta đi, mẹ sẽ lập tức sắp xếp cho con quen với người đàn ông khác xuất sắc hơn.”
Thẩm Dao tức giận gầm lên: “Mẹ, mẹ coi tình cảm của con là thứ gì hả?”
Lâm Như bị quát thì cảm thấy khó hiểu: “Lúc trước mẹ kêu con chia tay về nước để qua lại với Phó Đình Viễn, chẳng phải con cũng không hề do dự đó ư? Tại sao bây giờ lại không thể chứ?”
Lâm Như không nghĩ rằng con gái mình là loại người sẽ luỵ tình như vậy. Từ nhỏ cô ta đã được bà ta và Thẩm Thanh Sơn giáo dục rằng quyền lợi mới là thứ tối cao nhất, tình yêu chỉ là thứ đồ rác rưởi mà thôi, cũng không thể ăn được.
Ban đầu bà ta và Thẩm Thanh Sơn cho rằng Phó Đình Viễn là lựa chọn tốt hơn, Thẩm Dao không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691207/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.