Ở ngay trước mặt mấy người bạn cùng phòng bệnh của Du Thế Quần, Du Ân đưa hai chục ngàn tệ cho Du Thế Quần.
Thế Du Thế Quần nhanh chóng nở nụ cười sau khi nhận được tiền, Du Ân nghẹn ngào nói: “Ba, bây giờ trên người con chỉ còn mỗi tiền ăn cơm, con thật sự đã cố gắng hết sức.”
Sau khi nói xong, Du Ân giả vờ lau nước mắt nơi khoé mắt, dáng vẻ của cô vốn dịu dàng, lúc này trông vô cùng đáng thương.
Du Thế Quân vừa định nói gì đó, người nhà của một bệnh nhân bên cạnh nói với Du Ân: “Hai mươi ngàn đã rất nhiều rồi.”
Một người khác lại nói với Du Thế Quần: “Lão Du, không phải ông nói mình còn một người con trai sao? Sao cậu ta không tới?”
“Đúng thế, đúng thế, chẳng phải nói nuôi con để được chăm sóc khi về già sao, cũng không thể để con gái bỏ tiền hết được.”
Du Thế Quần há miệng một nói, cố gắng nuốt ngược những lời mình định nói vào trong.
Ông ta định bảo Du Ân ra ngoài mua đồ ăn cho ông ta, tốt nhất là mua cho ông ta thêm mấy bộ quần áo mới.
Cô biến mất hơn một năm, thế mà muốn dùng hai chục ngàn đồng này đuổi ông ta đi sao?
Ông ta phải làm thịt Du Ân tốt một chút.
Thế nhưng những người khác cũng lên tiếng rồi, hôm nay ông ta sẽ lại thời bỏ qua cho cô, dù sao nếu cô đã xuất hiện, sau này sẽ có cơ hội đòi tiền cô.
Cho nên, ông ta quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-chong-cu-lai-muon-theo-duoi-toi/2691133/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.