Từng câu từng chữ mà thầy Long nói ra khiến cho mạch suy nghĩ của lão Qủy Nhân được thông suốt, từng chi tiết, từng lập luận vô cùng tỉ mỉ và hợp lý, nhìn xung quanh đi, hai người đang ở sâu dưới lòng đất, bị vây hãm trong mộ địa của Phạm Nhan, tên giặc cỏ ấy cũng biết có người xâm nhập mộ địa của hắn, ấy thế mà hắn lại không xuất hiện ngăn cản, chỉ triệu hồi đám Tứ Qủy Đồng Mệnh lên chống đỡ, việc lạ ắt có gian trá, đúng như lời thầy Long nói, đây là cơ hội ngàn năm có một đối với pháp sư hai nhà Trần, Lê.
Rà soát lại toàn bộ những manh mối có được, khuôn mặt của lão Qủy Nhân tươi tỉnh hẳn lên, sự thật này ắt hẳn mười mươi, không cần phải bàn cãi thêm nữa.
Không kìm được niềm vui trong lòng, lão Qủy Nhân miệng nở nụ cười, vỗ đùi đánh đét, thốt lên:- Tôi thấy lão giun đất suy đoán cũng giống tôi đấy, cái này người ta gọi là cái gì ấy nhỉ? À à, quả đúng là thời tới cản không kịp, nếu thằng giặc cỏ ấy không thể bò ra khỏi quan tài thì hai ta còn chờ gì nữa, nhanh chóng tiến vào trong rồi đảo mả tổ nhà nó lên thôi.Bộ dáng của lão Qủy Nhân cực kỳ vô sỉ, khiến thầy Long cực kỳ ngứa mắt, cái gì mà thầy suy nghĩ giống lão cơ chứ, sự thật là lão có đoán ra được cái mẹ gì đâu, nhưng bây giờ đại sự còn đó, không tiện trêu chọc lão, thầy chỉ hừ một tiếng, sau đó tay nắm chắc ngọn nến, tiếp tục dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041911/chuong-151.html