Thầy Long là tổ sư của pháp môn Vạn Kiếp, lão Qủy Nhân là sư tổ của pháp môn Lê Thiên, tuổi của hai người cộng lại ngót nghét cũng gần hai trăm, sống ngần ấy năm họ đã trải qua không ít các trận chiến lớn nhỏ, không đong đếm được máu và nước mắt đã đổ,trông thấy không thiếu những quang cảnh kì dì, tiếp xúc với vô vàn tà ma, ấy vậy bây giờ khi thân hãm trong cái thông đạo ghê rợn này, cả hai đều cảm thấy không rét mà run.
Với nét mặt cực kỳ khó coi, lão Qủy Nhân mở lời:- Bây giờ tính sao? Đi tiếp hay lui để bàn kế sách?Không cần suy nghĩ nhiều thầy Long đã đáp chắc nịch:- Đi chứ sao không? Trải qua trăm vạn cay đắng mới xuống được tới đây, làm sao lui cho cam được.
Không cần lo lắng quá, đừng động chạm vào mấy cỗ quan tài là được, trong đầu tôi đã có suy đoán sơ bộ rồi.- Suy đoán ra sao? Lão giun đất, ông nói thử xem.Đưa ngọn nến áp sát lại cỗ quan tài ở gần nhất, thầy Long chậm rãi nói ra suy nghĩ của bản thân:- Đầu tiên, lão để quan sát kỹ nhé, mấy cỗ quan tài ở đây lớn nhỏ không đồng đều, mà hình dạng cũng không phải hình chữ nhật như các cỗ áo quan thông thường.
Thứ hai, chẳng có nắp quan tài nào có thể in được khuôn mặt con người ta tỉ mỉ và tinh xảo được đến như vậy.
Thứ ba, chất liệu làm ra áo quan đều bằng đồng.
Thứ tư các khuôn mặt trên nắp ao quan đều biểu lộ dáng vẻ thống khổ, như thể trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041910/chuong-150.html