Qủy thân của Bất Cố Thần vô cùng ngạc nhiên, kẻ nào mà to gan đến như vậy, không xem hắn ra gì hay sao? Ánh mắt hắn đảo lia lịa vào bên trong nội điện, hắn đang truy lùng xem kẻ nào xem thường mệnh lệnh của hắn.
Hắn cũng không cần phải mất nhiều thời gian, bởi kẻ đó đang nằm dưới đất, quần áo loang lổ toàn máu, toàn thân dính đầy bụi bẩn, đang chật vật cố gượng dậy, nhưng miệng vẫn liên tiếp trì chú không ngưng:- Nam Mô Đại Bi Hội Thượng Phật Bồ Tát- Thiên thủ thiên nhãn vô ngại đại bi tâm đà la ni- Nam Mô Hắc Ra Đát Na Đa Ra Dạ Da- Nam Mô A Rị Da- Bà Lô Yết Đế Thước Bát Ra Da- Bồ Đề Tát Đỏa Bà Da- Ma Ha Tát Đỏa Bà Da- Ma Ha Ca Lô Ni Ca Da- Án...Trông thấy sư trụ trì bị hắn đánh trọng thương mà vẫn cố ngồi dậy, hắn cảm giác vô cùng khó chịu, mẹ nó lần nào cũng thế, lần nào hắn công phá nơi đây, cũng bị những vị cao tăng của chùa ngăn cản.
Kìm không được ngọn lửa nóng giận trong lòng , hắn nhìn chằm chằm vào sư thầy, gằn giọng:- Con lừa trọc, dính từng đấy đòn của bản thần mà vẫn chưa chết, ta có lời khen cho ngươi đấy, nhưng đừng cố vùng vẫy nữa, chấp nhận đi, những gì ngươi làm bây giờ chỉ là vô ích thôi.Đứng trước lời đe dọa của hắn, sư trụ trì dường như không nghe,không thấy, không biết , sau một hồi gắng sức, cuối cùng ông cũng ngồi dậy được, hai chân chắp bằng, hai tay kết ấn, miệng vẫn tụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041890/chuong-130.html