Lại đánh thêm một hồi, một kẻ thì điên cuồng tấn công, một người thì cắn răng phòng thủ.
Nhưng sức người trần mắt thịt sao dám so sánh với bậc thánh thần.
Mới đầu khi ra tay tên quỷ thân còn có cảm giác thú vị khi được tra tấn người khác, nhưng hắn càng đánh lâu thì hắn lại bắt đầu cảm thấy mất kiên nhẫn, mẹ nó trụ trì đời nào của cái chùa chết tiệt này cũng thế, lúc nào cũng nấp sau mai rùa.
Bực mình, hắn không chơi đùa nữa, bắt đầu vận lực mà ra tay.
Lần này hắn dùng cả hai tay mà phát lực, chỉ thấy hai đường huyết lưu như sao chổi ập đến sư trụ trì, khác với những lần trước, những đường huyết lưu chỉ như que củi thì lần này nó thô to như cây gậy.
Sư thầy cả người nhuốm máu, bị nước mưa trút xuống, hòa lẫn , chảy thành vũng trên bậc thềm.
Nhưng thân người ông vẫn đứng thẳng, hai tay vẫn điên cuồng kết Bất Động Minh Vương – Chủng tử tự ấn, Độc Cổ Ấn, Bảo Sơn Ấn, Đầu Ấn, Nhãn Ấn, Khẩu Ấn,Nhãn Ấn, Giáp Ấn, Sư Tử Phấn Tấn Ấn, Hỏa Diễm ấn, Hỏa Diễm Luân chỉ ấn, Thương Khư ấn, Kiếm Ấn, Quyến Sách Ấn, Tam Cổ Kim Cương Ấn.
Từng ấn quyết như bay như múa, thân ảnh của Bất Động Minh Vương trên đầu của sư trụ trì lúc hiện lên với nhiều tư thế, dáng điệu khác nhau vẻ mặt giận dữ, rồi trang nghiêm, khi ngồi, khi đứng ,..
Nhưng vẫn một câu nói cũ, sức người có hạn, đây lại là một người đấu với một vị thần, mặc cho thân ảnh trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041889/chuong-129.html