Vị Hào Trư này chẳng rõ là người phương nào, lại xuất hiện trên núi Kỳ Lân, chỉ thấy bộ dáng người này rất kì lạ, lưng hơi còng, trên lưng lại mọc ra tua tủa những gai nhọn, nghe được lời hỏi thăm của sư thầy, ông ta cất giọng khàn khàn:- Chào hỏi để sau, kẻ ở phía sau là người của chùa à? Lão sư cọ nhà ngươi kiểu gì lại để lúc nửa đêm người ta mò lên trên núi thế này? Lão không cho người ta biết ba ngọn núi xung quanh đều không phải là nơi người sống nên bén bảng tới hay sao?Vị trụ trì bật cười hòa ái, nhưng hai chân vẫn liên tục di chuyển tới phía trước, khép góc đường rút lui của người đàn bà đội nón, đáp lời:- Ha ha ha, quả thật đấy là người của chùa, may mà có Hào Trư đạo hữu ra tay hỗ trợ kịp thời tránh để thứ kia bắt mạng dân lành, phần ân tình này bần tăng sẽ ghi nhớ, nhưng thiết nghĩ bây giờ không phải là lúc để chúng ta bàn chuyện nhà, kẻ địch vẫn còn trước mắt.Nói đến đây thì sư thầy đặt toàn bộ sự chú ý về phía bóng người đội nón, Hào Trư hiểu ý, bắt đầu di chuyển lại gần, hai người kẹp lấy một người, khép chặt vòng vây.
Ấy thế mà người đàn bà điên vẫn chẳng hề có phản ứng gì, đầu vẫn cúi gằm nhìn xuống mặt đất, như thể bà ta không hề hay biết mọi chuyện diễn ra quanh mình.
Tiến thêm vài bước chân nữa, nhận thấy người đàn bà điên đã vào tầm tấn công, Hào Trư không chờ đợi được nữa, nhảy xồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041861/chuong-101.html