Nói đến đây, sư thầy bất giác dừng lại, quan sát vẻ mặt của Tuệ Mẫn , thấy chú ngẩn ngơ, sư thầy bật cười, tiếp tục mở lời:- Con chỉ cần hiểu nôm na, ba ngọn núi xung quanh chùa và cả ngọn núi nơi mà chùa chúng ta tọa lạc chính là một cái lồng giam nhốt người xấu, còn chùa Hàm Long của chúng ta ấy chính là một cái ổ khóa là được, để mở cái lồng giam này bắt buộc phải mở có chìa khóa hoặc phá khóa, điều ta mong muốn ở con là trong tương lai, con hãy tiếp tục giữ chặt lấy chìa khóa, đừng để kẻ khác phá vỡ ổ khóa, thả những người xấu ra làm hại muôn dân, con có làm được không?Chú tiểu Tuệ Mẫn nhoẻn cười, gật đầu vâng dạ.
Nhưng hình như vẫn còn điều gì đó khó hiểu, chú bèn hỏi ngược lại sư thầy:- Vậy sư phụ ơi? Thần trùng là gì ạ? Sao đã là thần mà ông ta lại xấu xa thế? Đệ tử cứ tưởng đã là thần thì phải tốt bụng chứ ạ?Nhắc đến thần trùng, nét mặt của trụ trì cũng vô cùng khó coi, khẽ thở dài một tiếng, giọng của sư thầy lại chậm rãi vang lên:- Tuệ Mẫn phải biết được điều này, thần trùng không phải là một chính thần, là một vị thần tốt, mà là một ác thần hay hung thần, là một vị thần rất ác độc và không chỉ có một vị mà có rất nhiều vị khác.
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni ngày xưa vốn dĩ là một người phàm, ngài ngồi dưới gốc cây Bồ Đề ngộ đạo, giác ngộ, nhập niết bàn mà thành Phật.
Do thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041860/chuong-100.html