Khi ông Tuấn và bác Mộc còn đang xem xét dưới gốc cây Gạo, thì ông Bình trưởng thôn đã tới.
Vừa qua đến nơi, ông Bình tức tốc chạy vào trong, thấy cảnh ba anh trai làng đang nằm hôn mê trên mặt đất, lại thấy ông Tuấn và bác Mộc đang lúi húi kiểm tra thân cây , thì ông cũng mường tượng ra được đã có chuyện gì xảy ra.
Ông vội vàng lại gần gốc cây, gấp gáp nói:- Ông, bác , cháu vừa qua.
Rốt cuộc thì đã biết được ai làm ra chuyện này chưa ạ?Ông Tuấn và bác Mộc đều gật đầu, nghe ông Bình hỏi thế, bác Mộc căm tức :- Biết ai làm ra thì gọi anh ra làm gì hử? Tôi đã gô cổ nó vào rồi, anh nhanh ra xem mấy cái đứa toi cơm đang nằm ở đằng kia kìa.
Anh cắt cử người gác kiểu gì thế ? Thế mà lúc tôi thông báo cho anh việc phong ấn, anh còn vỗ ngực nói là đảm bảo này kia, bây giờ có chuyện xảy ra ? Anh tính sao với tôi đây?Thấy bác Mộc nổi nóng, ông Bình cũng cười khổ không thôi, chỉ biết cúi đầu mà nhận lỗi.
Xổ ra một tràng, bác Mộc cũng bình tĩnh lại, quay sang ông Tuấn mở lời:- Thằng Bình nó qua rồi chú, chú đã nghĩ ra phương án nào chưa ạ?Ông Tuấn từ nãy đến giờ vẫn trầm ngâm suy nghĩ, nhưng vẫn nghe được mọi người trò chuyện, ông gật đầu rồi chậm rãi nói:- Sự việc diễn ra đêm qua, chỉ có mấy thằng cu kia biết được, bây giờ phải tìm cách đánh thức bọn nó, rồi tra hỏi thì mới có thêm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-luy-tre-lang-phan-3-sat-than-lenh/1041789/chuong-29.html