Cuộc sống ở chung cũng không có gì khác so với Bách Tây nghĩ, cho dù tăng ca muộn đến cỡ nào, chỉ cần không phải đi công tác hoặc làm việc thâu đêm, Thích Tầm và cậu đều sẽ về nhà, mà Thích Tầm có đi đâu cũng sẽ nhắn cho cậu một tiếng.
Khắc khẩu thì cũng có, hai người sớm chiều ở cạnh nhau, vì món bánh bao súp nên ăn với dấm hay không cũng có thể xì xèo vài câu.
Nhưng cãi nhau xong, bọn họ vẫn sẽ ôm nhau chúc ngủ ngon, buổi sáng tỉnh dậy cũng có thể nhìn thấy nhau.
Mấy ngày đầu, Bách Tây còn ôm ấp lãng mạn, sáng dậy sớm giúp Thích Tầm thắt cà vạt, giống như trong mấy bộ phim tình cảm mà cậu thích xem vậy.
Cậu thấy thế này có cảm giác như tân hôn yến nhĩ.
Nhưng làm được hai ngày rồi lại không làm nữa.
Phiền thực.
Phim ảnh toàn là gạt người hết.
Thích Tầm đang đứng cạnh mép giường cậu nằm, cậu lại có lệ mà nhét cà vạt vào người Thích Tầm, buồn ngủ đến mí mắt cũng mở không ra, mơ mơ màng màng nói: “Anh thắt đi, người lớn như vậy rồi, chuyện của mình thì tự mình làm chứ.”
Chẳng còn chút nhu tình mật ý nào của mấy hôm trước.
Thích Tầm lại lần nữa cảm giác được cái gì gọi là, có được rồi lại không để bụng.
Hắn không nhẹ không nặng vỗ mông Bách Tây một cái: “Kẻ không lương tâm.”
Bách Tây không để ý tới hắn, trở mình, lăn vào trong chăn.
Hiện tại, dù trời có sập cũng không thể ảnh hưởng cậu ngủ được.
Thích Tầm chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-yeu-tham-bi-lat-xe/1082909/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.