Đối với câu trả lời không theo lẽ thường của Mễ Tửu, trông chốc lát Cố Tuyển cũng không biết nói tiếp thế nào, thậm chí cậu ta không nhịn được nghi ngờ rốt cuộc là suy nghĩ của Mễ Tửu có vấn đề, hay là suy nghĩ của cậu ta có vấn đề?
Cô biết mình bị lợi dụng lại không tức giận ư!?
Trên thực tế Mễ Tửu thật sự không tức giận, thân là thiên kim đại tiểu thư nhà họ Tô, từ rất lâu trước kia cô đã hiểu ra một điều, đó chính là người muốn tiếp cận cô sẽ có mục đích không đơn giản.
Cố Tuyển không dám tin nhìn Mễ Tửu, giọng nói sững lại: “Cậu ta lợi dụng cậu mà cậu cũng không để ý sao?”
“Phải để ý sao?” Mễ Tửu hỏi lại một câu, cô quay đầu lại nhìn về phía Lục Tu ở sau lưng, đối diện với ánh mắt trầm lặng của nam sinh, khóe môi cô cong lên, cười khanh khách, trong mắt lại lóe lên tia sáng: “Có thể giúp đỡ người mình thích, tôi rất vui vẻ đó.”
Lời nói ngây thơ lương thiện cô gái phảng phất như là ném một cục đá vào mặt nước phẳng lặng, khiến nó không ngừng nổi lên gợn sóng.
Lục Tu vẫn im lặng như trước, chỉ là trên mặt anh lại chậm rãi khôi phục ý cười, chính là giống như bình thường, vẻ mặt anh mang theo lễ độ mà mỉm cười ấm áp, vô cùng dịu dàng.
Mễ Tửu đúng là rất thích nhìn dáng vẻ tươi cười của Lục Tu, cô cảm thấy anh như vậy thật sự là vô cùng quyến rũ, nếu không phải Cố Tuyển đang ở đây thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-yeu-duong-voi-vai-ac/922289/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.