Hiện tại họ không ở trường học, Văn Nhã có thể coi như không thấy là có thể ít đi một rắc rối, nhưng chị cứ khăng khăng muốn đi qua xen vào chỉ trích hành vi của hắn là không đúng.
Tiết Tập tất nhiên có thể xem như không nghe thấy gì mà trực tiếp bỏ đi, thế nhưng cô gái không màng hình tượng đứng dưới bờ tường này, túm chặt lấy… Chân của hắn.
Nam sinh ngồi trên tường giả vờ điềm tĩnh hút thuốc, cô gái trang điểm thùy mị đứng dưới bờ tường nắm lấy chân hắn.
Nói thật lòng, cảnh tượng thế này trông có vẻ buồn cười.
Nụ cười dịu dàng “làm một cô giáo tốt” của Văn Nhã dần dần biến thành tràn đầy uy hiếp: “Dù có nói thế nào đi nữa, em là học sinh của cô, nếu để người khác thấy em có hành động không tốt gì, họ sẽ nói cô dạy dỗ không tốt.”
Tiết Tập chỉ cảm thấy lực tay nắm chân hắn càng ngày càng lớn, ngay lúc hắn cực kì nghi ngờ Văn Nhã định vứt bỏ hình tượng dịu dàng mà kéo hắn xuống, bên cạnh truyền đến giọng nói của người thứ ba.
“Văn Nhã.”
Nghe thấy giọng nói đàn ông quen thuộc, cả người Văn Nhã cứng ngắc một giây, rất nhanh, chị thu tay lại, đoan trang quay người đối mặt cười với Tô Trì: “Tô Trì, trùng hợp quá.”
Thật ra không trùng hợp, Văn Nhã nghe nói Tô Trì sẽ đến dự tiệc sinh nhật của ông cụ Cố, người không thích dự yến tiệc xã giao như cô mới đến đây cùng cha mẹ.
Tô Trì ngẩng đầu nhìn nam sinh trẻ tuổi ngồi trên tường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-yeu-duong-voi-vai-ac/922288/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.