"Lâm tiên sinh không có thời gian tới đây sao?" Chính ủy Quân khu đi qua đi lại trong phòng họp, vẻ mặt nôn nóng.
Từ khi thu được tin tức ba nghi phạm đều đã thiệt mạng, Lâm Mạc như ngộ ra điều gì đó. Cậu nghiêm mặt nói mình phải nghiên cứu lại trận pháp trên 4 phiến đá, đã 2 ngày trôi qua vẫn chưa ra khỏi cửa.
Đám người Đường Diễn Sơ hầu như ăn ngủ sinh hoạt luôn tại Cục Cảnh sát, tranh thủ giờ nghỉ liền gọi cho Lâm Mạc hỏi thăm. Người nghe máy là Trọng Nính, hắn nói Lâm Mạc vẫn đang bận rộn.
Trên mặt bàn bày la liệt hồ sơ giấy tờ, toàn bộ máy tính đều hoạt động với công suất tối đa, nếu không phải có Lệ Trì giúp sức e là máy móc sẽ quá tải mà chập cháy.
Khắp nơi là vỏ hộp cơm, cốc giấy đựng café,... chưa ai có thời gian để dọn dẹp.
Hiện tại, nhiệm vụ của bọn họ không chỉ đơn giản như khi truy tìm kẻ tình nghi, lãnh đạo yêu cầu phải tận lực trấn an dân chúng, xử lý hậu quả tại bốn vùng ngoại ô.
Chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, tỉ lệ tội phạm tăng cao, liên tiếp xảy ra các vụ án nghiêm trọng, toàn bộ Kinh thị hiện giờ rối loạn bất ổn.
Nhân viên Cục Cảnh sát bận bù đầu, các cơ quan chức năng cũng làm việc không nghỉ ngơi.
Chính ủy Hồ hiện tại mới tin lời Lâm Mạc nói lúc trước, đây không phải thiên tai mà là con người gây ra.
Nhưng, tin tức này khiến cho tính nghiêm trọng của sự việc bị đẩy lên mức cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-ve-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/1604868/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.