Có người dẫn đường, bọn họ rất nhanh đã tiếp cận được thôn trang gặp nạn. 
Phóng tầm mắt nhìn xung quanh, toàn bộ ngôi làng giờ chỉ còn lại đống đổ nát. Móng nhà sụt lún thành những cái hố lớn, những viên ngói rơi tán loạn xung quanh, các nhân viên cứu hộ khẩn trương chạy tới chạy lui. 
Người bị thương được đưa vào lều cấp cứu tạm thời, có người rách đầu chảy máu, có người gãy chân gãy tay, có người hôn mê bất tỉnh... 
Tất cả đang bận rộn làm không hết việc, không khí nặng nề bất an bao trùm khắp thôn xóm. 
Lâm Mạc sốt ruột kéo áo một nhân viên cứu hộ hỏi: "Anh có biết Đường Diễn Sơ không?" 
"Đội trưởng Đường?" 
Người kia trùng hợp vừa nắm được chút thông tin, khuôn mặt lấm lem tro bụi, quần áo dính đầy vụn gỗ và đất cát, lo lắng nói: "Đội trưởng Đường vào nhà dân cứu viện nhưng không kịp chạy ra, đúng lúc căn nhà sụp xuống, mắc kẹt bên dưới..." 
"Ở đâu? A Sơ bị kẹt ở đâu?" 
Nhân viên cứu hộ dẫn bọn họ tới một căn nhà đổ nát. 
Một cái hố sâu hiện ra trước mặt, chỉ nhìn thấy nóc nhà vỡ vụn trên mặt hố, còn lại toàn bộ bị vùi lấp dưới đất đá. 
Xung quanh đều là tình trạng như vậy, những chiếc hố sâu hoắm nuốt gọn từng căn nhà, nhưng xem ra căn nhà này bị thiệt hại nặng nề nhất. 
Nhân viên cứu hộ mệt mỏi nói: "Chúng tôi đã khẩn trương tới cứu viện, nhưng phạm vi xảy ra sự cố này quá rộng, hơn nữa giao thông bị tê liệt, máy xúc máy đào đều không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-ve-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/1604863/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.