*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
"Chủ nhân, ngài ra ngoài có việc sao?" Ban Ban kéo tay Tiểu Tố lấp ló bên cửa phòng hỏi. 
Lão tổ tông cũng chậm rì rì bò tới bên cạnh. 
Lâm Mạc mặc quần áo thường ngày đơn giản nhẹ nhàng, cầm gương nhìn cái cổ của mình. Quả nhiên vết hôn mút đã biến mất gần như hoàn toàn, chỉ còn lại một vệt hồng nhạt không đáng kể: "Đúng vậy, ra ngoài ăn cơm, các ngươi ở nhà phải ngoan ngoãn nghe chưa." 
"Nhớ rồi ~ Chủ nhân!" Tiểu Tố nhu thuận nói. 
Ban Ban: "Hôm nay không có ai đến nhà mình sao?" 
Gần đây không rõ vì sao, đám người Tịch Tấn Khiêm dường như đã thỏa thuận ngầm với nhau, lần lượt từng người đến thăm cậu... Tuy rằng vẫn có lúc chạm mặt nhau, nhưng... cậu có cảm giác thời gian của bản thân bị bọn họ phân chia chiếm dụng hết, từ sáng đến tối đều không có chút không gian riêng tư nào. 
Lâm Mạc đen mặt bỏ gương cầm tay xuống mặt bàn: "Bọn họ đang gạt ta chuyện gì đó... Hỏi A Nhung, à không được, hắn ta rất nhỏ nhen, nhất định sẽ bắt ta trao đổi điều kiện xấu xa nào đó... A Khiêm? Ừm, có thể cân nhắc, bề ngoài hắn ta lạnh lùng nhưng nội tâm ấm áp. A Sơ cũng không đến nỗi, A Trạm... cảm giác hắn ta sẽ không nói thật với ta... A Nính cũng sẽ không... Không, không được, gần đây tất cả đều học thói xấu của A Nhung!" 
Giải Chước và Lệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-ve-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/1604860/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.