*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Mạc quan sát tình huống trước mặt.
Xem ra đám người này đều rất nghe lời Tiêu Phụng Loan, ngược lại, Tiêu Diệu và bọn họ dường như có bất hòa...
Trong lòng cậu có chút suy tư.
Lúc này Mạnh Kỷ Nhung và Trọng Nính vừa lúc đi tới.
Hiện trường quay phim yên lặng, nhân viên công tác đều dừng mọi hoạt động, lén lút nhìn sang đây.
Tiêu Tuyết không cam lòng bỏ qua dễ dàng như vậy.
Cô ta từ nhỏ lớn lên được yêu chiều sủng nịnh, là con gái duy nhất của Tiêu gia, quen việc được người khác nhường nhịn dung túng. Tiêu Phụng Loan hiện tại là người được Tiêu gia trọng dụng nhất, nhưng hắn cũng chỉ là một nhân tài được bồi dưỡng để phục vụ cho Tiêu Tuyết, trong tương lai sẽ trở thành trợ thủ phò tá cô ta đứng vững vị trí Tiêu gia gia chủ.
"Đại sư huynh, nếu em không giải tỏa được cơn giận này thì đừng ai hòng bỏ đi." Tiêu Tuyết cố ý trừng mắt nhìn Lâm Mạc.
Tiêu Phụng Loan trong mắt xẹt qua một tia phiền chán, nhưng rất nhanh bị hắn thu hồi lại.
"Em muốn thế nào?" Hắn nhàn nhạt mở miệng.
"Bắt cậu ta phải nhận lỗi!" Tiêu Tuyết nở một nụ cười đầy ác ý, chậm rãi ra lệnh "Quỳ xuống, xin lỗi đi!"
Lời vừa ra khỏi miệng, xung quanh như lặng đi.
Những người không liên quan quay đầu nhìn nhau, đạo diễn và phó đạo diễn nhíu mày.
Trạm Văn Sương sắc mặt lạnh như băng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-ve-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/1604815/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.