Edit + Beta: Lạc Hoa Tự Vũ
Lâm lão gia tử không khỏi cảm khái duyên phận, không ngờ Tiểu Quý tiên sinh không những giúp ông tìm được hài cốt của con gái, mà khí chất cũng giống người thân đã khuất của ông đến vậy.
Trong trí nhớ của ông, dáng vẻ ông ngoại đã rất mơ hồ, bởi vì ông già rồi, năm tháng cũng đã xa xăm, thật sự đã rất lâu không nhớ tới ông ấy.
Nếu lần này không bị nhắc tới chuyện thương tâm, ông cũng sẽ chẳng nhớ nổi.
Quý Phong nghe vậy, cảm xúc khẽ xao động.
Cậu nhìn Lâm lão gia tử, xác định Lâm lão gia tử vẫn chưa nghĩ gì nhiều mới chậm rãi ăn xong chiếc bánh nướng Hoàng Kiều trong tay, nói sang chuyện khác: "Lát nữa lão tiên sinh muốn đi đâu ạ? Ông xem mấy chỗ này có được không?"
Quý Phong mở mục tìm kiếm trong điện thoại đã tra lúc bắt xe, tới gần đưa cho Lâm lão gia tử.
Lâm lão gia tử vốn muốn có người đi cùng, chỉ cần là Quý Phong thì đi nơi nào cũng đều được.
Trải qua suy nghĩ vừa rồi, ông càng cảm thấy có duyên với Quý Phong, liên tục gật đầu: "Vậy đến chỗ này đi."
Ông ngẫu nhiên chọn một *viên lâm, nơi này có kiến trúc cổ xưa, đúng lúc ông cũng muốn nhìn cảnh đẹp cổ phong ở này.
Quý Phong không ý kiến, chờ Lâm lão gia tử và Lâm quản gia ăn xong, cậu dẫn bọn họ đến viên lâm.
Quý Phong cùng Lâm lão gia tử đi dạo, cậu nghĩ đến lúc kết thúc sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-tro-ve-han-vuot-troc-hao-mon-ba-mieu/3736712/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.