Edit + Beta: Lạc Hoa Tự Vũ
Phong Lâm còn chưa phát hiện mình chỉ lo giấu hai tai đi mà lại quên mất cái đuôi.
Cái đuôi hắn dưới áo tắm dài lộ ra chút màu đen, cái đuôi dài lông bồng bềnh, cứ thế thu hút toàn bộ chú ý của Quý Phong.
Quý Phong ngây ngốc nhìn chằm chằm, thậm chí quên xoay đầu lại, theo bước chân dài của Phong Lâm về phía trước, phảng phất có thể tưởng tượng ra xúc cảm khi vuốt cái đuôi kia từ đầu đến cuối, quá tuyệt vời, làm cậu đứng đơ ra đó không thể nhúc nhích.
Thật ra Phong Lâm rất căng thẳng, khăn lông trên đầu hắn đã che lại hai tai, tuy lúc nãy ra ngoài hắn đã nhìn qua gương, che rất kín, chắc sẽ không bị lộ, nhưng vừa rồi lướt qua nhau hắn lại cảm thấy trái tim phảng phất như muốn ngừng đập.
Khi tới gần sô pha, hắn nghĩ Quý Phong hẳn là đã vào phòng tắm.
Ai ngờ quay đầu lại phát hiện, không biết từ khi nào Quý Phong vô thanh vô tức đi theo sau hắn, vừa vặn nhìn thấy cậu cách hắn ba bước chân, đôi mắt sâu thăm thẳm đen như mực, nhìn không ra cảm xúc, nhưng không hiểu sao Phong Lâm cảm thấy cậu lạ lạ.
Phong Lâm vô thức đè lại khăn lông trên mái tóc ướt đầm đìa: "Sao vậy? Phòng tắm thiếu thứ gì sao?"
Mãi đến khi Phong Lâm lên tiếng Quý Phong mới nhận ra mình cứ vậy theo tới đây.
Cổ họng cậu có chút khô, khẽ hắng giọng, nâng tay lên quệt nhẹ mũi một cái, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-tro-ve-han-vuot-troc-hao-mon-ba-mieu/3736711/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.