Đưa bé con về nhà ❤️❤️❤️ Úc Hằng Chương có dự cảm rằng cảnh sát gần như sẽ không tìm được gia đình của Thư Uyển. Sau đó, anh lại đến căn nhà ma ở công viên giải trí thêm một lần nữa. Lần chơi này, các NPC liên tục xuất hiện, trên đường đi còn kích hoạt đủ loại hiệu ứng âm thanh, hoàn toàn không hề yên tĩnh như cái ngày anh nhặt được Thư Uyển. Một đứa trẻ xuất hiện sâu bên trong nhà ma, trên người có vết thương mới và bị trật mắt cá chân. Nếu thực sự là trẻ đi lạc, thì chỉ có thể là bị lạc ngay trong ngày hoặc mới lạc chưa lâu, lẽ ra phải nhanh chóng tìm được phụ huynh mới đúng. Thế nhưng cảnh sát đã trích xuất camera trong vòng ba ngày, vẫn chẳng thu hoạch được gì. Lần gặp lại Thư Uyển là một tuần sau. Cậu bé tạm thời được gửi đến trại trẻ mồ côi. Cô giáo chăm sóc đã thay bộ trường bào rách rưới trên người cậu bé. Đứa trẻ mặc một chiếc áo phông và quần đùi đơn giản, mái tóc dài buông xõa, trông thật sự có chút giống bé gái. Thư Uyển nhìn cô giáo đang dắt mình, đối phương vừa buông tay, cậu lập tức chạy đến trước mặt Úc Hằng Chương, ngẩng đầu gọi: "Anh trai." "Tiểu Uyển, chúng ta lại gặp nhau rồi." Úc Hằng Chương ngồi xổm xuống, thấy dáng vẻ ngoan ngoãn của Thư Uyển thì không nhịn được xoa đầu bạn nhỏ. Anh nắm lấy tay Thư Uyển, hỏi: "Em có muốn đến nhà anh ở trước không?" Buổi sáng Thư Uyển đã nghe cô giáo nói, người anh trai đưa cậu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-toi-lai-ga-vao-hao-mon/5018058/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.