hai năm sau 🏮🏮🏮 Bé con không hiểu, bé con chỉ cảm thấy chú này nói chuyện với giọng điệu kỳ lạ thật là thú vị. Thư Hựu được Trợ lý Trần nhấc bổng lên không trung, tay chân múa may, vui mừng không thôi. Trợ lý Trần xoay người lại, động tác lưu loát, đặt bé con đang vỗ vỗ tay vào lòng Thư Uyển, rồi lủi đi thật nhanh dưới ánh mắt chết chóc của Tổng giám đốc Úc. Thư Uyển đỡ lấy bé Bưởi đang mặc bộ đồ liền thân có tai gấu, rõ ràng cảm nhận được sau gần một tháng không gặp, nhóc gấu nhỏ trong lòng đã lớn thêm một vòng, cũng nặng hơn rồi. "Hựu Hựu." Thư Uyển ôm chặt lấy Thư Hựu, giọng nói dịu dàng mang theo chút nghẹn ngào. Vì sợ nhìn thấy dáng vẻ Thư Hựu chìa tay về phía mình sẽ khiến cậu không nỡ, ảnh hưởng đến việc quay phim ngày hôm sau, nên những ngày này khi video call với Úc Hằng Chương, cậu chỉ dám để anh quay lại vài đoạn ngắn lúc Thư Hựu đang ngủ. Giờ phút này, Thư Uyển có chút hối hận. Cậu sợ thời gian xa cách quá lâu, đứa nhỏ sẽ không còn nhận ra mình nữa. Nhưng hiển nhiên, cậu đã lo lắng thừa. Thư Hựu mở to đôi mắt đen tròn giống hệt Thư Uyển, lặng lẽ nhìn cậu một lát, rồi "a" một tiếng, đưa bàn tay nhỏ túm lấy vạt áo của Thư Uyển, miệng líu lo phát ra những tiếng mơ hồ như đang gọi "ba ba". "Hựu Hựu ở nhà nhớ em lắm, thấy ảnh em trong điện thoại của anh, nó cứ ôm nghiên cứu mãi." Úc Hằng Chương dẫn Thư Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-toi-lai-ga-vao-hao-mon/5018046/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.