Thiệu Minh rất nhanh nói chuyện của Cảnh Thời cho cha mẹ ông ta biết, Thiệu Hưng Học và Châu Thục vừa nghe thì nhịn không được, gia nghiệp lớn như thế mà phải chắp tay đưa cho người khác, còn là con trai của Tiết Hàng họ ghét nhất.
Này còn có công lý hay không?
Thiệu Hưng Học và Châu Thục không nói một lời, nhanh chóng thu dọn đồ xong đi tìm Tiết Tâm Viễn, lần này Thiệu Minh thông minh hơn, không đi theo.
Từ sau lần trước, Tiết Tâm Viễn dặn dò với lễ tân, sau này chỉ cần họ lại đến, trực tiếp thông báo cho ông.
Công ty ông mở ở đây, nếu muốn trực trực tiếp đuổi người đi thì không thực tế, bằng không đổi một chỗ khác 'giảng đạo lý'.
Chỗ khác chính là nhà hàng nào đó dưới công ty, cửa phòng riêng vừa đóng lại cách âm rất tốt, ai cũng nghe không được.
Thiệu Hưng Học nhìn quanh bốn phía, sờ vách tường trang trí trang nhã, rồi xoay đầu nhìn Tiết Tâm Viễn đang tình bĩnh ngồi, theo bản năng trưng ra nét mặt như quan tài, tiếp đó lại nghĩ đến hôm nay không phải đến cãi nhau, tức thời nét mặt nửa vời, khá hài hước.
Châu Thục cười cười, kéo Thiệu Hưng Học ngồi xuống chỗ đối diện Tiết Tâm Viễn.
"Tiểu Viễn, nghe nói con gần đây nhận một đứa con trai?"
"Cần gì nói dễ nghe như vậy?" Thiệu Hưng Học hừ lạnh một tiếng: "Không phải ninh nọt lấy lòng người ta sao? Người ta ở sau lưng mày sinh con, mày còn đuổi theo cho người ta tiền!"
Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-mang-thai-con-cua-lao-dai/3513109/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.