Hôm Thiệu Thiệu Thanh chuyển ra khỏi nhà Lộ Lập Hiên, chẳng thèm nói một tiếng với Lộ Lập Hiên.
Cho đến tối hôm sau Lộ Lập Hiên mới gọi điện thoại đến, nói thẳng vào mặt hỏi y đang quậy cái gì.
Lúc này Thiệu Thanh đang đứng dưới lầu công ty Tiết Tâm Viễn, y ngẩng đầu nhìn lên trên, cười lạnh một tiếng, quả quyết nói: "Lộ Lập Hiên chia tay đi."
Lộ Lập Hiên hoàn toàn sững sờ, sau khi tỉnh táo lại muốn nói gì đó, nhưng Thiệu Thanh đã tắt máy.
Thu lại điện thoại, Thiệu Thanh hít sâu một hơi, cảm thấy lồng ngực đầy vui sướng.
Trước đây y bằng lòng để Lộ Lập Hiên muốn gì được nấy, vì Lộ Lập Hiên coi y là duy nhất, cho dù thỉnh thoảng có tì vết, nhịn chút cũng qua được.
Nhưng gần đây gã thật sự quá đáng.
Còn may y không cần nhịn nữa.
Trước khi Thiệu Thanh đến, cha y gọi cho y, vui vẻ nói rất nhiều, lặp đi lặp lại chính là bác cả rất xem trọng y rất thích y, bảo y biểu hiện cho tốt.
Tuy Thiệu Thanh không hoàn toàn tin tưởng, nhưng ít nhiều vẫn có chút niềm tin.
Quy mô công ty Hồi Hàng ở trong nước không tính lớn, nghiệp vụ chủ thể vẫn ở nước ngoài, nên khu vực làm việc khá nhỏ, chỉ chiếm một tầng.
Có lẽ Tiết Tâm Viễn đã dặn dò, nên lễ tân vừa nghe thấy tên của Thiệu Thanh thì trực tiếp dẫn y vào.
Thiệu Thanh dùng sức gõ cửa mấy cái.
"Vào."
Trong thanh âm Tiết Tâm Viễn mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-mang-thai-con-cua-lao-dai/3513099/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.