Phản ứng đầu tiên của Cảnh Thời là mờ mịt, cửa đầu tiên gì?
Nghĩ kĩ một lát mới hiểu rõ.
"..."
Cậu chỉ bon mồm nói lời buồn nôn linh tinh ấy thế mà lại bị đối phương dùng giọng điệu nghiêm túc nói ra, dường như ngay lập tức, khiến cậu có cảm giác nghẹt thở chết đứng ngay tại chỗ.
Tạm thời không biết nên nói gì.
Còn may có Đô Đô, không biết bé từ đâu lấy ra được một viên socola, dùng thân thể nhỏ bé của mình đưa qua cho Lộ Ý Trí.
"A..."
Nhưng thấy còn chưa đến bèn quay đầu nhìn Cảnh Thời, tha thiết gọi: "Cha."
Cảnh Thời xấu hổ không nhìn Lộ Ý Trí, chỉ cúi đầu dỗ Đô Đô: "Đô Đô ngoan, chú không ăn cái này, con giữ lại cho mình đi."
Đô Đô dường như rất kiên trì, Cảnh Thời vừa muốn mở miệng đã thấy Lộ Ý Trí đưa tay ra nhận lấy socola.
"Cảm ơn Đô Đô."
Đô Đô trưng ra nụ cười rạng rỡ, dùng ngón tay ngắn ngủn mũm mĩm chỉ socola: "Ya..."
Lộ Ý Trí không thầy dạy tự hiểu: "Đô Đô muốn để chú ăn sao?"
Đô Đô lập tức gật đầu.
Lộ Ý Trí không thích đồ ngọt, nhưng anh vẫn xé vỏ ra, giả vờ ăn chứ thực chất không có đụng vào.
Cảnh Thời cho rằng đến đây là đã kết thúc, kết quả một giây sau Đô Đô đưa cánh tay mũm mĩm của bé ra, nhiệt tình mời gọi Lộ Ý Trí bế bé.
Cảnh Thời: "...."
Hóa ra vừa rồi con cho người ta socola là muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-mang-thai-con-cua-lao-dai/3513070/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.